TV 139 => Thánh Vịnh | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



- Thánh Vịnh 139 (138) -

Ca ngợi Ðấng thông biết mọi sự

 

1 Phần nhạc trưởng. Của Ðavít. Thánh vịnh.

Yavê, Người dò xét tôi và Người biết:

2 Người biết khi tôi ngồi, lúc tôi đứng,

từ xa, Người đã am tường ý nghĩ của tôi.

3 Tôi đi đường, tôi nằm giường, Người thấu được cả.

Người quen thuộc đàng tôi mọi ngỏ.

4 Vì lời tôi chưa thập thò đầu lưỡi,

mà kìa, lạy Yavê, Người đã biết hết.

5 Người chận tôi trước, Người ngừa tôi sau,

và trên tôi, Người đặt tay Người.

6 Tri thức thần diệu quá mức tôi,

siêu vời làm tôi vô phương đạt đáo.

7 Nào tôi đi đâu cho xa được Thần khí của Người,

nào tôi trốn đâu cho thoát được nhan Người?

8 Tôi có lên trời, thì ở đó đã có Người,

tôi có nằm nơi âm phủ, thì này Người đó!

9 Tôi có hay đi với đôi cánh rạng đông,

tôi có ở biệt nơi chân trời góc biển,

10 thì lại chính tay Người dẫn tôi đến,

và tay phải Người đã nắm dắt tôi.

11 Tôi mới nói: "Ít ra tối tăm có thể che khuất tôi đi,

ánh sáng quanh tôi trở thành đêm tối!"

12 Nhưng tối tăm cũng chẳng tối đủ đối với Người,

và đêm cũng rạng ngời như chính ngọ.

13 Tạng phủ tôi, chính Người đã gầy tạo,

Người đã dệt tôi trong dạ mẹ tôi.

14 Tôi xin ca tụng Người,

vì Người đã làm những sự lạ lùng kinh ngạc,

công trình của Người, toàn những kỳ công,

và hồn tôi biết lắm.

15 Xương cốt tôi không ẩn khuất với Người,

khi tôi được thành hình trong kín ẩn,

khi tôi được thêu dệt trong âm ti lòng đất.

16 Hành vi của tôi, mắt Người thấu rõ,

tất cả đã được ghi chép trong sổ của Người.

Ngày đời tôi đã được phân định,

trước khi chưa có một ngày nào.

17 Ðối với tôi, lạy Thiên Chúa,

ý nghĩ của Người thật huyền vi nan giải,

và cộng lại thời nhiều không biết cơ man!

18 Tôi muốn đếm, thì chúng còn nhiều hơn cát biển,

giật mình thức dậy, tôi vẫn còn đó với Người!

19 Lạy Thiên Chúa, chớ chi Người diệt đứa ác nhân

và những con người khát máu xéo đi xa tôi!

20 Chúng mưu mô đồ phản loạn với Người,

nhưng chúng rướn mình lên chống lại Người cách vô lối.

21 Há tôi lại không ghét những kẻ ghét Người đó ư, lạy Yavê?

Và nhờm tởm những kẻ dấy lên chống lại Người?

22 Tôi ghét chúng, ghét cay ghét đắng,

chúng là kẻ thù của tôi.

23 Xin hãy dò xét tôi, lạy Thiên Chúa, và hãy biết rõ lòng tôi,

xin hãy thí luyện tôi, và biết tỏ điều tôi lo lắng.

24 Hãy coi đường tà nào có nơi tôi,

và xin hãy dẫn tôi trên đường muôn thuở!