TV 42 => Thánh Vịnh | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
- Thánh Vịnh 042 & 043 (041 & 042) -
Hoài cảm Ðền thánh
Tv 042
1 Phần nhạc trưởng. Thi khúc. Của con cái Kôrê.
2 Như con nai hổn hển tìm lạch nước,
hồn tôi hổn hển tìm Người, lạy Thiên Chúa!
3 Hồn tôi khao khát Thiên Chúa,
Chúa Trời hằng sống:
Bao giờ tôi đến, ra trước nhan Thiên Chúa!
4 Nước mắt chan hòa là bánh ngày đêm,
trong khi suốt ngày tôi phải nghe nói:
"Nào đâu Thiên Chúa của ngươi?"
5 Hoài tưởng vậy mà hồn nghĩ miên man,
nhớ thuở còn đi giữa đám thân hào.
Tiến vào Nhà Thiên Chúa,
giữa tiếng hò reo cám tạ,
trong sóng người hành hương.
6 Hồn tôi hỡi! Sao mà thổn thức?
Sao cứ ấm ức trên tôi? Hãy trông vào Thiên Chúa!
Tôi sẽ còn được ngợi khen Người,
nguồn tế độ soi rạng mặt tôi, Thiên Chúa của tôi!
7 Hồn tôi thổn thức trên tôi,
làm tôi nhớ đến Người,
từ miệt Yorđan, từ đỉnh Hermon,
từ chỏm núi thấp lẻ tẻ.
8 Vực này với gọi vựa kia,
giữa tiếng thác của Người ầm vang,
hết thảy nước đỗ sóng tràn ngập lút trên tôi.
9 Ban ngày Yavê phái ơn Người,
ban đêm lời ca hát Người là bạn với tôi,
lời tôi khấn vái với Thiên Chúa hằng sống của tôi!
10 Tôi sẽ nói với Thiên Chúa, đá tảng của tôi:
nhân sao Người lại quên tôi?
Nhân sao tôi phải lang thang ủ rũ,
trong lúc kẻ thù áp bức,
11 Trong lúc xương cốt bị tán nghiền?
Ðịch thù mặc sức thóa mạ,
suốt ngày chúng nói với tôi:
"Nào đâu Thiên Chúa của ngươi?"
12 Hồn tôi hỡi! Sao mà thổn thức?
Sao cứ ấm ức trên tôi?
Hãy trông cậy vào Thiên Chúa!
Tôi sẽ còn được ngợi khen Người,
nguồn tế độ soi rạng mặt tôi. Thiên Chúa của tôi.
Tv 043
1 Lạy Thiên Chúa, xin xử cho tôi,
xin bàu chữa việc tôi,
khỏi dân bất nghĩa,
khỏi người điêu ngoa hiểm độc,
xin giựt thoát tôi.
2 Chính Người là Thiên Chúa nơi tôi nương náu,
nhân sao Người lại bỏ tôi?
Nhân sao tôi phải ủ rũ lang thang,
trong lúc kẻ thù áp bức?
3 Xin phái ánh sáng và sự thật của Người:
Chúng sẽ hướng dẫn tôi,
đưa tôi lên núi thánh của Người,
tới đền Người ngự.
4 Tôi sẽ tiến lên bàn thờ Thiên Chúa,
đến cùng Thiên Chúa, niềm vui hoan lạc hồn tôi.
Họa theo tiếng đàn tôi tạ ơn Người,
lạy Thiên Chúa, Thiên Chúa của tôi!
5 Hồn tôi hỡi! Sao mà thổn thức?
Sao cứ ấm ức trên tôi?
Hãy trông vào Thiên Chúa?
Tôi sẽ còn được ngợi khen Người,
nguồn tế độ soi rạng mặt tôi, Thiên Chúa của tôi.