Chương 41 => Yob | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

1 (28) Hy vọng của ngươi sẽ tan biến,

chỉ thấy thôi, ngươi đã khiếp vía.

2 (1) Không ai đủ gan dạ khiêu khích nó,

và ai là kẻ sẽ đứng vững trước mặt nó?

3 (2) Ai đương đầu nó mà còn lành mạnh?

Chẳng ai dưới mọi tầng trời!

4 (3) Ta cũng sẽ nói về chi thể của nó

và Ta sẽ nói sức mạnh của nó không thể so sánh.

5 (4) Ai đã giở tà áo trước của nó,

ai đã lọt qua áo giáp kép của nó?

6 (5) Những cánh xếp của mõm nó, ai đã mở?

Xung quanh răng nó là hãi hùng!

7 (6) Lưng nó, là những hàng thuẫn

đóng bằng triện đá;

8 (7) chúng nối nhau cái này với cái nọ

và không một làn hơi lọt giữa chúng.

9 (8) Chúng dính với nhau cái này với cái bên cạnh

và làm thành một khối không kẽ hở.

10 (9) Cái hắt hơi của nó làm lóe sáng,

và mắt nó như mí của rạng đông;

11 (10) từ mõm nó tung ra những đuốc lửa,

những tia lửa phát ra từ đó;

12 (11) khói bốc ra từ mũi nó,

như một cái vạc sôi trên lửa.

13 (12) Hơi thở của nó đốt cháy than

và một ngọn lửa bùng ra từ mõm nó.

14 (13) Sức mạnh nằm trong cổ nó

và đằng trước nó kinh hoàng nhảy chồm lên;

15 (14) Những yếm thịt nó kết lại với nhau

dính trên nó, không lay chuyển.

16 (15) Tim nó cứng như đá

và vững như phần dưới cối xay.

17 (16) Khi nó chỗi dậy, ba đào run rẩy

và sóng biển giật lùi.

18 (17) Lưỡi gươm đâm trúng, mà không cắm,

cả giáo, cả lao, cả đòng;

19 (18) Nó coi sắt tựa rơm rạ,

đồng đỏ như gỗ mục;

20 (19) cung tên chẳng làm nó chạy trốn,

đá của ná đối với nó biến thành cọng rác,

21 (20) cây trùy đối với nó như rác rưởi

và nó khinh thường tiếng rít của cây đao.

22 (21) Dưới nó là những mảnh chai nhọn,

nó đi như một lưỡi bừa trên bùn.

23 (22) Nó làm hố thẳm, sôi lên như cái vạc,

biến biển thành một đỉnh trầm.

24 (23) Nó để lại sau nó, một luồng ánh sáng

và vực thẳm như mọc tóc trắng.

25 (24) Trên đất, nó có một không hai,

nó được làm ra để chẳng sợ gì.

26 (25) Nó nhìn thẳng mặt mọi vật kiêu căng,

nó là vua trên mọi con cái của ngạo mạn.