Chương 3 => Yob | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
II. Cuộc Ðối Thoại
1- Khúc I
Yob nguyền rủa ngày sinh
1 Cuối cùng, Yob mở miệng và nguyền rủa ngày ông sinh ra.
2 Yob cất tiếng và nói:
3 Phải chi biến tan cái ngày tôi chào đời,
cái đêm đã loan báo: "một bé trai được thụ thai!"
4 Ngày ấy, phải chi là tăm tối,
và Thiên Chúa từ nơi cao chẳng thèm đếm xỉa,
và không tia sáng nào chiếu dọi trên nó!
5 Phải chi tối tăm và bóng sự chết làm nó lu mờ,
mây đen che phủ,
và sương mù làm nó kinh hãi!
6 Ðêm đó, phải chi tối tăm mù mịt chế ngự,
phải chi nó đừng cộng vào ngày trong năm,
đừng kể vào sổ các tháng.
7 Phải chi đêm ấy nên son sẻ,
và không biết đến một tiếng reo vui!
8 Phải chi chúng nguyền rủa đêm đó,
những kẻ nguyền rủa ngày
và sẵn sàng lay tỉnh Lêviathan!
9 Phải chi sao mai của đêm ấy nên tăm tối.
Phải chi đêm ấy luống công chờ mong ánh sáng
và chẳng được thấy mí hừng đông hé mở!
10 Vì đêm ấy đã không đóng cho tôi cửa lòng dạ,
để che giấu thống khổ khỏi mắt tôi.
11 Tại sao tôi đã chẳng chết đi khi vừa ra khỏi dạ,
tắt thở khi mới lọt lòng!
12 Tại sao lại có hai đầu gối để đỡ lấy tôi
và đôi vú để cho tôi bú?
13 Giờ đây tôi đã nằm xuống, an lành,
tôi đã ngủ và nghỉ ngơi,
14 cùng với vua chúa và mưu sĩ của trần gian,
những kẻ đã xây dựng lại cho mình những phế tích,
15 cùng với hàng vương công có vàng dư dật
và đã lấy bạc chất đầy nhà chúng.
16 Hoặc tôi đã chẳng có như một trẻ đẻ non giấu kín,
như những bé thơ không thấy ánh sáng.
17 Ở đó, những kẻ hung dữ không còn phá phách,
và ở đó, được nghỉ yên những kẻ sức cùng.
18 Những kẻ tù đày cũng được bình an,
không còn phải nghe những lời mắng nhiếc của bọn cai tù.
19 Ở đó, lớn bé lẫn lộn,
và nô lệ được giải phóng khỏi chủ.
20 Tại sao Người lại ban ánh sáng cho kẻ khổ cực
và sự sống cho người lòng đầy cay đắng,
21 cho những kẻ mong chờ cái chết mà cái chết không lại,
những kẻ lục tìm nó hơn tìm kho báu?
22 Những kẻ hoan hỉ về một nấm mồ
và mừng quýnh vì gặp một phần mộ,
23 cho người mà đường đi bị giấu kín
và Thiên Chúa bủa vây tứ phía?
24 Bởi vì, tôi chỉ có những nức nở thay bánh ăn
và tiếng gào thét của tôi tuôn trào như nước.
25 Bởi vì cơn sợ hãi ám ảnh tôi đổ ập trên tôi,
và điều tôi khiếp hãi đến trên tôi.
26 Tôi chẳng được bình an, chẳng được yên hàn,
chẳng được nghỉ ngơi, chỉ toàn là những khổ não!"