Chương 31 => Yob | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Yob bào chữa

1 Tôi đã kết một khế ước với mắt tôi,

để không ngó nhìn một người trinh nữ.

2 Vậy đâu là phần Thiên Chúa [gửi] từ trời cao

và sản nghiệp Shađđay [gửi] từ các tầng trời?

3 Lại không phải là họa tai cho kẻ bất chính,

và nghịch vận cho phường ác nhân?

4 Người lại chẳng thấy hành vi của tôi?

Và không đếm mọi bước tôi đi?

5 Nếu tôi đã đồng hành với điêu ngoa,

và nếu chân tôi đã đon đả đến với gạt gẫm,

6 thì xin Người hãy cân tôi trên những cán cân chính xác,

và xin Thiên Chúa biết đến sự chính trực của tôi!

7 Nếu tôi bước đi trật đường,

và lòng tôi đi theo con mắt,

nếu có vết ố nào bám vào tay tôi;

8 thì xin để kẻ khác ăn hoa lợi tôi gieo vãi,

và những mầm non của tôi hãy tróc rễ!

9 Nếu lòng tôi bị một người đàn bà mê hoặc,

và rình rập nơi cửa người hàng xóm,

10 thì xin để vợ tôi xay cối cho kẻ khác,

và kẻ khác hãy chiếm hữu nó.

11 Vì đó là một hành vi đê tiện,

một lỗi lầm đáng đưa ra tòa án.

12 Vì đó là một ngọn lửa đốt cháy tới tận Abađđôn,

và thiêu hủy mọi mùa màng của tôi!

13 Nếu tôi khinh màng quyền của kẻ nô lệ

và của đứa nữ tỳ đang tranh chấp với tôi.

14 Tôi sẽ làm gì khi Thiên Chúa chỗi dậy?

Và khi Người tra hỏi, tôi sẽ trả lời sao?

15 Người đã chẳng tạo chúng trong bụng [mẹ] như tôi?

Và chẳng phải cùng một Ðấng đã nặn ra chúng tôi trong dạ?

16 Phải chăng tôi xua đuổi ước muốn của kẻ nghèo

và để mắt góa phụ phải mòn mỏi?

17 Phải chăng tôi đã một mình ăn miếng bánh của tôi

mà chẳng chia sẻ cho người côi cút,

18 trong khi từ thời tôi còn nhỏ,

nó đã lớn lên với tôi như với một người cha

và, vừa lọt khỏi bụng mẹ,

tôi đã là người chỉ dẫn của người góa bụa?

19 Tôi đã thấy một kẻ cùng khốn không áo mặc,

một kẻ thiếu thốn chẳng vật che thân,

20 trong khi nó chẳng chúc lành cho tôi,

mà lông cừu tôi đã chẳng sưởi ấm nó?

21 Nếu tôi đã giơ tay đe dọa kẻ mồ côi,

vì biết mình được nâng đỡ nơi tòa án,

22 thì vai tôi hãy rời khỏi gáy

và cánh tay tôi hãy gẫy nơi khuỷu.

23 Vì sự kinh hãi của Thiên Chúa sẽ ập xuống trên tôi,

tôi không thể đứng vững trước oai nghi của Người,

24 Nếu tôi đã đặt bảo đảm của tôi nơi vàng,

và nếu tôi nói với vàng ròng: "Mi là sự an toàn của ta",

25 Nếu tôi đã hoan hỉ vì có nhiều tiền của

và vì giàu sang bàn tay tôi đã tạo nên.

26 Nếu, thấy ánh sáng chiếu soi

và mặt trăng tiến lên lộng lẫy,

27 mà hồn tôi âm thầm bị mê hoặc,

và nếu tay tôi gửi cho chúng những cái hôn chào,

28 thì đó cũng là một lỗi lầm đáng đưa ra tòa án,

vì tôi đã chối bỏ Thiên Chúa nơi cao.

29 Phải chăng tôi đã hoan hỉ vì kẻ thù tôi lâm hoạn nạn,

và tôi đã vui mừng vì nó mắc phải sự dữ?

30 Không, tôi đã không để lưỡi tôi phạm tội,

mà đổi mạng nó bằng lời trù ẻo.

31 Những kẻ trong lều tôi đã chẳng nói:

"Ai là kẻ, ngài đã chẳng cho ăn thịt thỏa thuê?"

32 Khách lạ đã không qua đêm bên ngoài,

cửa nhà tôi mở rộng cho lữ khách,

33 Phải chăng, như Ađam tôi đã che đậy tội ác,

cất dấu lỗi lầm trong lòng dạ?

34 Và làm thế, vì tôi sợ tiếng thị phi người đời,

lòng khinh dể của các gia đình làm tôi kinh khiếp,

và nín thinh, tôi không dám bước khỏi cửa.

38 Nếu đất kêu gào chống lại tôi

và những luống cày òa khóc,

39 nếu tôi đã ăn trái trăng chẳng trả giá

và làm chủ nhân tắt thở,

40a thì gai góc mọc lên thay vì lúa mì,

40b và cỏ thối tha thay vì lúa mạch.

35 Ôi, phải chi tôi tìm được người nghe tôi?

Ðó là lời nói cuối cùng của tôi, Shađđay hãy trả lời.

Văn từ địch thù tôi đã viết,

36 tôi sẽ mang nó trên vai,

tôi sẽ đội nó như một triều thiên;

37 tôi sẽ trình Người những bước chân tôi đi,

như hàng vương giả, tôi tiến lại bên Người.

40c Tới đây kết thúc những lời của Yob.