Chương 12 => Yob | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Sự khôn ngoan của Thiên Chúa
được bộc lộ trong các cuộc tàn phá
1 Yob lên tiếng và nói:
2 Quả thật, tiếng dân, chính là các anh!
và với các anh, khôn ngoan sẽ rồi đời!
3 Tôi cũng thế, cũng có trí hiểu như các anh.
Tôi đâu thua sút gì các anh.
Có ai không biết những thứ đó.
4 Là đề tài diễu cợt cho bằng hữu, chính là tôi,
kẻ kêu gào Thiên Chúa để được đáp lời;
một đề tài riễu cợt,
chính là kẻ công chính, người trọn lành!
5 Coi thường vận rủi! Ðó là phương châm của kẻ may mắn,
thêm một cái ngáng chân cho người lảo đảo!
6 Chúng yên hàn, lều trại quân trộm cướp,
chúng bình an, những kẻ khiêu khích Thiên Chúa,
và cả kẻ kéo Thiên Chúa đến trong bàn tay.
7 Nhưng hãy hỏi bầy súc vật: Chúng sẽ cho anh hay,
chim trời: Chúng sẽ dạy anh biết,
8 Nói truyện với đất: Nó sẽ cho anh hay,
và cá nơi biển sẽ kể anh rõ.
9 Vật nào trong tất cả các giống ấy lại không biết:
"Chính tay Thiên Chúa đã làm nên điều đó".
10 Chính Người, Ðấng nắm trong tay hồn của mọi sinh linh
và hơi khí của mọi xác thịt người phàm.
11 Người ta nói: "Tai đánh giá lời nói
như khẩu cái nếm thức ăn;
12 khôn ngoan thuộc kẻ tóc bạc
người cao niên, trí thông hiểu".
13 Nhưng nơi Người, khôn ngoan và sức mạnh,
thuộc về Người, mưu lược và thông hiểu.
14 Ðiều Người phá hủy không được xây lại,
kẻ Người cầm tù sẽ chẳng được giải thoát.
15 Nếu Người cầm giữ nước, ấy là khô hạn,
Người buông thả, chúng làm đất đảo điên.
16 Nơi Người, sức mạnh và khôn ngoan,
thuộc về Người, kẻ bị lừa và người lừa nó.
17 Các mưu sĩ, Người cho đi chân không,
các quan tòa, Người giáng đòn điên dại.
18 Người tháo cởi uy thế của vua chúa,
và lấy dây cột ngang bụng chúng.
19 Các tư tế, Người cho đi chân không,
và lật nhào những kẻ mạnh thế.
20 Người tước đoạt lời nói khỏi nhà diễn giảng,
trí biện bạch, Người giật khỏi hàng niên lão.
21 Người đổ khinh khi trên hàng quyền quý,
Người nới lỏng dây lưng cho bọn kiêu hùng;
22 Người lột tối tăm những nơi sâu thẳm
và phơi bày ra ánh sáng, bóng chết chóc.
23 Người cho các dân nước lớn mạnh,
rồi Người làm chúng suy tàn,
Người cho các dân tộc bành trướng,
rồi Người dẹp bỏ chúng;
24 Người cất trí khôn khỏi người cầm đầu xứ sở,
và để chúng phiêu lạc trong hoang vu không ngõ thoát;
25 chúng mò mẫm trong tối tăm, không ánh sáng
và chúng thất thểu như phường say rượu.