Chương 23 => Yob | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Thiên Chúa ở xa và sự dữ đắc thắng
1 Yob lên tiếng và nói:
2 Cả ngày hôm nay nữa, lời than trách của tôi còn là lời cay đắng,
bàn tay của Người vẫn đè nặng trên tiếng tôi rên xiết.
3 Ôi! ai sẽ chỉ cho tôi biết tìm Người ở đâu,
và làm sao tới tận nơi Người ở!
4 Tôi sẽ giải bày vụ án tôi trước mặt Người,
và miệng tôi sẽ chất đầy luận cứ.
5 Tôi sẽ biết được tiếng Người trả lời,
và hiểu được điều Người nói với tôi.
6 Người có cần đem hết sức để tranh luận với tôi?
Không, Người chỉ việc ghé mắt trông nhìn.
7 Người sẽ nhận ra kẻ ngay chính trong địch thủ của Người,
và tôi sẽ được vĩnh viễn giải thoát khỏi quan án tôi.
8 Nhưng tôi về phương Ðông, Người không có đó,
tôi ghé phương Ðoài, chẳng thấy Người đâu!
9 Tôi tìm Người nơi phương Bắc, Người biệt tăm,
tôi quay lại hướng Nam, Người vô âm tín!
10 Nhưng, đường tôi đi, Người biết;
nếu Người thử tôi nơi lò, tôi trở nên như vàng ròng.
11 Chân tôi đã bám sát dấu chân Người,
tôi đã đi theo đường Người, không xiêu vẹo;
12 tôi chẳng hề chểnh mảng lệnh truyền từ môi Người,
lời từ miệng Người, tôi cất trong dạ.
13 Nhưng Người quyết định, ai đổi thay được?
Người hoàn tất điều Người đã dự tính.
14 Người sẽ thi hành phán quyết về tôi,
như bao chỉ dụ khác nơi Người.
15 Chính vì vậy mà tôi kinh hãi trước mặt Người;
tôi càng nghĩ tới, Người càng làm tôi hãi sợ.
16 Thiên Chúa đã làm lòng tôi mềm nhũn,
và Shađđay đã chất đầy kinh hoàng trên tôi:
17 Bởi vì tôi bị hủy thành hư không nào phải bởi tối tăm,
hay bởi đêm tối phủ kín mặt tôi?