Chương 37 => Yob | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

1 Chính vì vậy mà lòng tôi run rẩy

và nhảy ra khỏi chỗ của nó.

2 Hãy nghe, hãy nghe tiếng ầm vang của tiếng Người

và tiếng thì thầm thốt từ miệng Người!

3 Dưới mọi gầm trời Người thả sấm của Người

và sét của Người chạy tới tận cùng cõi đất

4 Ðằng sau Người có tiếng gầm;

Người phát ra một giọng kiêu hãnh

và không giữ lại sấm sét

khi tiếng Người vang dội.

5 Phải, chính Thiên Chúa đã cho ta thấy những kỳ công,

Người đã làm những việc lớn lao mà chúng ta chẳng biết

6 khi Người nói với tuyết: "Rơi trên đất",

và với mưa rào: "Hãy mưa mau hạt";

7 Người đóng ấn trên tay mọi người,

để mọi phàm nhân nhận ra công trình Người làm.

8 Thú hoang trở lại hang của nó

và ở lại trong hang.

9 Giông tố tới từ buồng chứa phía Nam,

và gió bấc đem lại lạnh giá;

10 từ hơi thở của Thiên Chúa, giá băng kết tụ

và mặt nước đông lại.

11 Người chất hơi nước lên mây,

và phân tán mây chiếu sáng.

12 Nó di chuyển, xoay vòng theo kế đồ của Người,

để thi hành những lệnh truyền của Người trên mặt đất;

13 hoặc để phạt các dân trên đất

hoặc vì một công việc thiện, Người gửi chúng tới.

14 Hỡi Yob, hãy nghe điều này,

và hãy nghĩ tới những kỳ công của Thiên Chúa.

15 Ông có biết Thiên Chúa an bài cho chúng làm sao

và làm sao Người cho mây chiếu sáng?

16 Ông có hiểu tại sao Người giữ mây thăng bằng,

kỳ công của bậc thầy về hiểu biết?

17 Này ông, khi áo quần trở nên nóng bỏng,

khi đất im lìm dưới gió nồm,

18 ông có thể như Người, lấy búa nện mây,

làm chúng cứng lại như tấm gương bằng kim khí đúc?

19 Cho chúng tôi biết điều chúng tôi sẽ nói với Người!

Chúng tôi sẽ chẳng tranh luận nữa,

vì những tăm tối của chúng tôi.

21 Người ta kể lại cho Người khi tôi nói?

Nếu có một kẻ nói, Người có được thông báo?

21 Và bây giờ, người ta không thấy ánh sáng,

ánh sáng đã bị mây làm mờ tối;

nhưng một cơn gió lùa qua đã quét chúng;

22 ráng vàng từ phương Bắc tới!

Xung quanh Thiên Chúa có sự oai nghi làm run sợ.

23 Shađđay, chúng ta không thể đạt thấu Người,

Người cao cả bởi sức mạnh và công bình,

lớn lao bởi công chính, Người chẳng áp bức ai.

24 Do đó người đời kính sợ Người,

Người chẳng ghé mắt trên một ai lòng trí khôn ngoan.