Chương 43 => Sách Huấn Ca | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Mặt trời

1 Lộng lẫy chốn cao vời, một khung trời trong vắt.

Nhìn ngắm cả bầu trời: cảnh tượng xán lạn thay!

2 Vừa ló dạng lúc hừng đông, mặt trời liền công bố:

"Công trình của Ðấng Tối Cao kỳ diệu dường nào!"

3 Vào chính ngọ, mặt đất cháy khô,

dưới sức nóng mặt trời, ai nào chịu nổi?

4 Người ta kéo bễ thổi lò để tạo ra sức nóng,

nhưng mặt trời còn nóng gấp ba,

đốt cháy cả núi đồi, toả hơi nóng bỏng,

chiếu rọi những ánh nắng chói chang, làm loá con mắt.

5 Cao cả thay Ðức Chúa, Ðấng làm ra mặt trời!

Theo lệnh Người, nó lên đường mau lẹ.

 

Mặt trăng

6 Cả vầng trăng cũng luôn đúng hẹn,

làm dấu hiệu muôn đời chỉ rõ thời gian.

7 Trăng đánh dấu các thời kỳ đại lễ,

có khi khuyết, có lúc lại tròn.

8 Người ta lấy chữ nguyệt mà đặt tên cho tháng,

theo chu kỳ tuyệt diệu, trăng cứ mãi tròn thêm,

làm đèn hiệu cho đạo binh trên chốn cao vời.

Khắp bầu trời, vầng trăng toả sáng.

 

Các ngôi sao

9 Các vì sao lấp lánh là vẻ đẹp của bầu trời,

là đồ trang sức lộng lẫy

trên chốn cao vời của Ðức Chúa.

10 Vâng lời Ðấng Thánh, các vì sao sẵn sàng chờ lệnh,

không chểnh mảng trong lúc canh đêm.

 

Cầu vồng

11 Hãy ngắm cầu vồng mà chúc tụng Ðấng làm ra nó,

nó thật là xán lạn huy hoàng,

uốn quanh bầu trời thành vòng cung rực rỡ;

12 chính tay Ðấng Tối Cao đã giăng lên.

Những điều kỳ diệu trong thiên nhiên

13 Người ra lệnh truyền, tuyết liền sa xuống.

Người phóng những tia chớp làm phán quyết của Người.

14 Nhờ vậy, các kho lẫm được mở ra và mây tựa chim chóc bay đi.

15 Người dùng quyền năng làm cho mây đen đặc

rồi tan thành mưa đá.

Cõi đất quằn quại vì tiếng sấm của Người.

16 Người nhìn, núi non liền rung chuyển,

Người muốn là gió nam,

17 bão táp phương bắc và gió xoáy liền thổi tới.

18 Người rải tuyết như chim sa,

tuyết rơi xuống như cào cào

vẻ đẹp trắng ngần khiến mắt kinh ngạc.

Thấy tuyết rơi, lòng trí sững sờ.

19 Người còn đổ sương giá xuống đất như đổ muối,

sương giá đông lại thành những mũi kim.

20 Gió lạnh từ phương bắc thổi xuống

làm cho mặt nước đóng thành băng;

băng tụ lại trên khắp mặt nước,

nước như thể mặc lấy chiến bào.

21 Gió nóng ngốn sạch núi non, đốt cháy vùng hoang địa,

nó như ngọn lửa thiêu rụi cỏ xanh.

22 Bỗng mây bay đến chữa lành tất cả,

và sau cơn nồng nực, sương xuống làm cho cảnh vật vui tươi.

23 Theo kế hoạch của Người, Người chế ngự vực thẳm

và trồng những hòn đảo lên trên.

24 Những người vượt biển thuật lại các hiểm nguy,

chuyện tai nghe khiến chúng ta kinh ngạc.

25 Ở đó có bao điều kỳ diệu, lạ lùng,

đủ loại thú vật và những loài thủy quái.

26 Nhờ Người, sứ giả của Người thuận buồm xuôi gió

cũng nhờ lời Người, muôn vật được xếp đặt lớp lang.

27 Kể sao cho xiết những gì muốn nói;

tắt một lời: "Người là tất cả!"

28 Làm sao đủ sức để tôn vinh Người?

Vì chính Người là Ðấng Cao Cả,

vượt trên mọi công trình Người thực hiện.

29 Ðức Chúa khả uý và rất mực cao cả,

kỳ diệu thay quyền năng của Người!

30 Anh em hãy hết sức ca tụng và tôn vinh Ðức Chúa,

nhưng Người vẫn còn hơn thế nhiều.

Ðể tôn vinh Người, anh em hãy dốc toàn lực.

Ðừng sờn lòng nản chí, dù anh em chẳng đi tới cùng.

31 Ai đã từng thấy Người để mà thuật lại?

Ai có thể ngợi khen Người cho cân xứng?

32 Nhiều điều bí ẩn còn lớn lao hơn những điều kể trên,

và ta chỉ thấy một số ít trong những việc Người làm.

33 Quả thật, chính Ðức Chúa đã làm nên tất cả,

và ban tặng khôn ngoan cho người đạo hạnh.