Chương 34 => Sách Huấn Ca | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Mộng mơ
1 Kẻ ngu muội hy vọng hão huyền giả dối,
đứa dại bay cao nhờ đôi cánh mộng mơ.
2 Tin vào mộng mị thì khác nào bắt bóng và đuổi theo gió.
3 Mộng mị chỉ phản ánh những cái bên ngoài
như gương soi cho thấy khuôn mặt.
4 Từ dơ bẩn, có gì sạch được sao?
Từ giả dối, có chi thật được nào?
5 Bói toán, rút quẻ, chiêm bao cũng đều hão huyền cả,
như những tưởng tượng của phụ nữ sắp sinh con.
6 Nếu đó không phải do Ðấng Tối Cao
muốn viếng thăm con mà gửi tới,
thì con đừng để tâm đến làm gì.
7 Bởi chưng mộng mị đã khiến cho bao người lầm lạc;
họ gục ngã vì hy vọng vào đó.
8 Không có gian dối, Lề Luật mới được chu toàn;
lời nói có chân thành, khôn ngoan mới trọn vẹn.
Một ngày đàng, một sàng khôn
9 Người bôn ba hiểu rộng biết nhiều.
Kẻ giàu kinh nghiệm phát biểu thật thông minh.
10 Ai không từng trải thì hiểu biết nông cạn,
còn người bôn ba thì lanh lợi, tháo vát.
11 Trong những chuyến du hành, tôi đã được thấy nhiều chuyện,
đã hiểu nhiều mà không thể nói hết.
12 Ðã nhiều lần tính mạng tôi lâm nguy,
nhưng nhờ kinh nghiệm, tôi đã thoát chết.
13 Những người kính sợ Ðức Chúa sẽ được sống lâu dài,
vì họ cậy trông vào Ðấng cứu thoát họ.
14 Ai kính sợ Ðức Chúa thì không sợ hãi gì,
họ không run rẩy, vì chính nơi Người, họ hằng cậy trông.
15 Phúc thay tâm hồn kẻ kính sợ Ðức Chúa!
Họ nương tựa vào ai? Và ai nâng đỡ họ?
16 Ðức Chúa để mắt trông nom những ai yêu mến Người.
Người là khiên mộc vững chắc, là sức mạnh đỡ nâng,
là tàn che gió nóng, là bóng mát giữa trưa.
Người giữ gìn cho khỏi vấp ngã, và bảo vệ cho khỏi té nhào.
17 Người nâng cao tâm hồn, sáng soi con mắt,
Người ban sức khoẻ, sự sống và phúc lành.
Các hy lễ
18 Dâng của bất chính làm hy lễ là trò nhạo báng;
lễ phẩm của đứa bất lương sẽ không được chấp nhận.
19 Lễ vật kẻ gian ác dâng lên
chẳng được Ðấng Tối Cao chấp nhận.
Không vì nhiều hy lễ mà tội lỗi được Người thứ tha.
20 Lấy của người nghèo mà dâng làm hy lễ
thì cũng như sát tế đứa con trước mặt cha nó.
21 Người túng nghèo còn chút bánh độ thân,
ai lấy đi là kẻ hút máu.
22 Cướp phương tiện sống của kẻ khác là giết người;
đoạt lương của người làm thuê là gây đổ máu.
23 Kẻ dựng xây, người phá đổ,
chỉ toàn khổ cực, chứ ích lợi gì?
24 Kẻ cầu xin, người nguyền rủa:
Vị Chúa Tể sẽ nghe tiếng ai?
25 Kẻ đụng vào người chết, được tẩy uế rồi, lại đụng vào nữa,
thanh tẩy kiểu đó, nào được ích lợi gì?
26 Cũng thế, kẻ ăn chay đền tội,
rồi đi phạm lại vẫn những tội ấy,
hỏi ai sẽ nghe lời nó cầu xin?
Hạ mình kiểu đó, nào được ích lợi gì?