Chương 18 => Sách Huấn Ca | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Thiên Chúa cao cả
1 Ðấng hằng hữu muôn đời đã tạo thành vạn vật hết thảy.
2 Chỉ mình Ðức Chúa được tuyên xưng là công chính.
4 Không ai được quyền loan báo các công trình của Người.
Ai sẽ khám phá những việc lớn lao Người thực hiện?
5 Ai đo lường được Người mạnh mẽ quyền năng đến đâu?
Ai dám kể ra lòng thương xót của Người?
6 Chẳng thêm chẳng bớt, cũng không khám phá nổi
những sự lạ lùng của Ðức Chúa.
7 Làm xong mới chỉ là bắt đầu,
ngưng lại mà vẫn còn bỡ ngỡ.
Con người chẳng là gì
8 Con người là chi? Nó có ích lợi gì? Ðâu là cái hay cái dở của nó?
9 Số ngày đời của con người nhiều lắm là một trăm năm.
10 Một giọt nước biển, một hạt cát:
đó là số năm ngắn ngủi của nó sánh với cái đời đời.
11 Bởi thế Ðức Chúa kiên nhẫn với chúng,
và đổ tràn xuống trên chúng lòng thương xót của Người.
12 Người nhìn thấy và biết rằng
vận cùng của chúng thật là khốn khổ,
bởi thế Người gia tăng ơn tha thứ của Người.
13 Con người thì thương xót cận thân,
còn Ðức Chúa xót thương mọi xác phàm.
Người trách cứ, sửa sai, dạy dỗ,
và dẫn đưa, như mục tử dẫn đàn chiên.
14 Người xót thương những ai đón nhận lời giáo huấn
và ân cần tìm phán quyết của Người.
Cách thức trao tặng
15 Con ơi, khi làm ơn, còn đừng trách móc;
khi tặng quà, chớ kèm theo những lời rầu rĩ.
16 Hạt sương lại không giảm bớt cái nóng sao?
Cũng vậy, lời nói còn quý hơn quà tặng.
17 Này, lời nói lại không hơn món quà quý sao?
Người giàu ân đức thì tặng cả hai.
18 Kẻ ngu đần chửi thẳng vào mặt;
quà tặng của con người tham lam làm rơi nước mắt.
Suy nghĩ và tiên liệu
19 Học trước đã rồi hãy nói sau;
để ngừa bệnh, con hãy uống thuốc.
20 Trước khi xét đoán, hãy tự kiểm điểm,
thì trong giờ Chúa đến viếng thăm, con sẽ được khoan hồng.
21 Ðể khỏi mang bệnh, con hãy hạ mình xuống,
trong lúc ốm đau vì tội lỗi, con hãy tỏ lòng ăn năn.
22 Hãy giữ lời khấn hứa đúng thời, đừng chậm trễ,
chớ đợi đến giờ lâm chung mới ăn ở liêm chính.
23 Trước khi khấn hứa, con hãy lo dọn mình;
đừng làm như người thử thách Ðức Chúa.
24 Hãy nhớ đến cơn thịnh nộ trong những ngày cuối cùng,
đến giờ báo oán, khi Người ngoảnh mặt đi.
25 Hãy nhớ đến thời đói kém, khi con dư dật;
khi giàu có, hãy nhớ đến cơn nghèo khổ và nỗi khốn cùng.
26 Từ sáng sớm tới chiều tà, thời gian thay đổi;
trước mặt Ðức Chúa, tất cả đều mau qua.
27 Người khôn ngoan thì thận trọng trong mọi sự,
và giữ mình khỏi lầm lỡ trong ngày tội lỗi hoành hành.
28 Ai thông minh thì biết khôn ngoan,
và ca tụng kẻ tìm được khôn ngoan.
29 Những người thạo ăn nói, chính họ cũng trau dồi khôn ngoan,
và nhả ngọc phun châu thành những câu ngạn ngữ tuyệt vời.
Tự chủ
30 Con đừng buông theo các tham vọng của con,
nhưng hãy kiềm chế các dục vọng.
31 Nếu con thoả mãn các tham vọng của mình,
thì con làm cho kẻ thù con thích thú.
32 Ðừng tìm vui trong khoái lạc xa hoa,
đừng cấu kết với bọn nào như thế.
33 Ðừng vay mượn để tiệc tùng mà hoá ra nghèo,
và không còn đồng xu dính túi.