Thánh Vịnh 109 => Sách Thánh Vịnh | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



Thánh Vịnh 109 (108):
Bị kẻ thù nguyền rủa,
xin ÐỨC CHÚA ban phúc lành

(1) Phần nhạc trưởng. Của vua Ða-vít. Thánh vịnh.

 Lạy Thiên Chúa là Ðấng con ca ngợi,
xin Chúa đừng lặng thinh.

 (2) Bởi vì kẻ gian ngoa độc dữ mở miệng nhằm hại con,
nói với con toàn lời dối trá,

 (3) buông lời hằn học bủa vây con, tấn công con vô cớ.

 (4) Con thương nó, nhưng nó lại vu oan,
phần con, con chỉ biết cầu nguyện.

 (5) Nó lấy oán đền ơn,
lấy hận thù đáp lại lòng con thương mến.

 (6) Xin cho kẻ dữ nổi lên chống nó,
bên phải nó, đặt một người cáo tội đứng kèm.

 (7) Ước gì nó phải mang án khi ra khỏi cửa công,
và lời xin ân xá thành lời buộc tội.

 (8) Ước gì ngày đời nó bị rút ngắn đi,
chức vụ nó vào tay kẻ khác,

 (9) con cái nó trở thành mồ côi,
còn vợ nó ra người goá bụa!

 (10) Ước gì con cái nó phải lang thang ăn mày,
bị đuổi ra khỏi nhà, nhà đã tan hoang,

 (11) chủ nợ đến vét sạch bạc tiền
và người lạ đoạt hết của mồ hôi nước mắt.

 (12) Ước chi chẳng còn ai tình nghĩa gì với nó,
chẳng người nào thương lũ con nó mồ côi,

 (13) dòng dõi nó bị tru di tam tộc,
sau một đời, tên tuổi bị xoá nhoà!

 (14) Ước gì CHÚA nhớ lại tội cha ông nó,
lỗi của mẹ nó không hề được xoá bỏ đi!

 (15) Các tội ấy cứ sờ sờ trước mặt CHÚA,
xin Chúa xoá nhoà tên tuổi chúng trên đời!

 (16) Bởi nó đã chẳng màng điều nhân việc nghĩa,
đã ngược đãi kẻ khó người nghèo
và giết hại cả người đã héo hắt tâm can.

 (17) Nó đã thích nguyền rủa,
thì cho lời nguyền rủa đổ lên đầu nó;
nó chẳng ưa chúc lành,
thì cho lời chúc lành bỏ nó mà đi!

 (18) Nó đã lấy lời nguyền rủa làm như áo mặc,
thì cho lời nguyền rủa thấm vào thân nó:
như nước thấm ruột gan, như dầu vào xương tủy.

 (19) Ước chi lời nguyền rủa như áo choàng quấn chặt lấy nó,
như đai lưng thắt mãi không rời!

 (20) Những kẻ vu cáo tôi, những kẻ nói xấu tôi:
ước gì CHÚA trả công như vậy!

 (21) Còn Ngài, lạy CHÚA là Thiên Chúa con thờ,
vì danh dự của Ngài, xin bênh đỡ,
vì lòng Ngài yêu thương nhân hậu, xin giải thoát con,

 (22) bởi vì con khốn khổ nghèo hèn,
nghe trong mình con tim rướm máu.

 (23) Con ra đi, như chiều tà bóng ngả,
bị cuốn lôi đi như gió cuốn cào cào.

 (24) Gối rã rời, vì nhịn ăn nhịn uống,
thân xác con gầy còm yếu nhược.

 (25) Con bị người đời mắng chửi dể duôi,
trông thấy con là chúng lắc đầu.

 (26) Lạy CHÚA là Thiên Chúa của con, xin thương phù hộ,
xin lấy lòng nhân hậu cứu độ con,

 (27) để chúng biết rằng chính Ngài, lạy CHÚA,
chính tay Ngài đã làm như vậy!

 (28) Chúng cứ nguyền rủa đi,
nhưng phần Ngài, xin Ngài giáng phúc.
Chúng cứ việc nổi dậy chống con,
chúng sẽ phải nhục nhằn xấu hổ.
Nhưng tôi tớ Ngài đây sẽ được vui mừng.

 (29) Ước gì những kẻ tố cáo con bị phủ đầy nhục nhã,
bị xấu hổ trùm lên như chiếc áo choàng.

 (30) Tôi sẽ hết lời cảm tạ CHÚA,
tán dương Người giữa lòng đại hội,

 (31) vì Chúa đứng bên, bênh vực kẻ nghèo hèn,
để cứu độ khỏi tay người kết án.