Thánh Vịnh 9 => Sách Thánh Vịnh | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Thánh
Vịnh 9 (9A):
Tạ ơn ÐỨC CHÚA
sau khi chiến thắng
(1) Phần nhạc trưởng. Al-muth labben. Thánh vịnh. Của vua Ða-vít.
A-lép
(2) Lạy CHÚA, con hết
lòng cảm tạ,
kể ra đây muôn việc lạ Chúa
làm.
(3) Mừng Ngài, con hân
hoan nhảy múa,
đàn hát kính danh Ngài, lạy
Ðấng Tối Cao.
Bết
(4) Ngài xuất hiện, địch
thù con tháo lui,
chúng té nhào mà chết.
(5) Chúa là vị thẩm
phán chí công, Ngài ngự tòa
xét xử,
bênh vực và bảo vệ quyền
lợi con.
Ghi-men
(6) Ngài hăm dọa chư
dân, tiêu diệt lũ gian tà,
tên tuổi chúng, cũng xóa đi
vĩnh viễn.
(7) Kẻ thù bị tiêu
diệt, vạn kiếp điêu linh;
thành quách chúng, Ngài phá cho
bình địa,
chẳng ai còn nhớ đến.
Hê
(8) Về phần Chúa, CHÚA
ngự trị ngàn đời,
Người lập tòa xét xử.
(9) Người xét xử
thế giới theo lẽ công minh,
cai trị muôn dân theo đường
chính trực.
Vau
(10) CHÚA là thành che
chở người bị áp bức,
là thành che chở trong những
lúc ngặt nghèo.
(11) Người nhận biết
Thánh Danh, sẽ một niềm tin cậy,
vì lạy CHÚA, Chúa chẳng bỏ
rơi những ai kiếm tìm Ngài.
Da-in
(12) Ðàn ca lên mừng
CHÚA, Ðấng ngự giữa Xi-on,
tường thuật cho muôn nước
những kỳ công của Người.
(13) Nợ máu Chúa
không tha, nhưng hãy còn nhớ
mãi,
tiếng những người nghèo
khổ, Chúa chẳng quên bao giờ.
Khết
(14) Xin dủ lòng thương
con, lạy CHÚA,
đấy Ngài xem: địch thù làm
cho con khổ nhục.
Xin kéo con lên khỏi ngực tử
thần,
(15) để con dâng muôn
lời ca tụng Chúa
tại cửa thành Xi-on, và hoan hỉ
vì được Ngài cứu thoát.
Tết
(16) Kìa chư dân sa vào
hố chúng đào,
chân mắc lưới chính mình
giăng sẵn.
(17) CHÚA cho thiên hạ
được biết Người
khi ban hành phán quyết:
ác nhân phải mắc vào cặm bẫy
do chính chúng bày ra.
Giốt
(18) Phường ác nhân
phải đi vào âm phủ:
đám dân ngoại này đã
từng quên Thiên Chúa.
Cáp
(19) Nhưng người túng
thiếu không mãi bị bỏ quên,
kẻ nghèo khổ chẳng tuyệt vọng
bao giờ.
(20) Lạy CHÚA, xin đứng
lên, đừng để cho phàm
nhân thắng thế.
Xin Chúa đòi chư dân ra trước
mặt Ngài mà xét xử.
(21) Lạy CHÚA, xin làm
cho chúng phải kinh hoàng,
chư dân phải nhận biết: mình chỉ
là phàm nhân.