Thánh Vịnh 89 => Sách Thánh Vịnh | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



Thánh Vịnh 89 (88):
Lòng nhân nghĩa của ÐỨC CHÚA đối với nhà Ða-vít

(1) Thi khúc. Của ông Ê-than, người Ét-ra.
 
 
    (2) Tình thương CHÚA, đời đời con ca tụng,
    qua muôn ngàn thế hệ
    miệng con rao giảng lòng thành tín của Ngài.

     (3) Vâng con nói :"Tình thương ấy được xây dựng tới thiên thu,
    lòng thành tín Chúa được thiết lập trên trời."

     (4) Xưa Chúa phán :"Ta đã giao ước với người Ta tuyển chọn,
    đã thề cùng Ða-vít, nghĩa bộc Ta,

     (5) rằng : dòng dõi ngươi, Ta thiết lập cho đến ngàn đời,
    ngai vàng ngươi, Ta xây dựng qua muôn thế hệ."

     (6) Lạy CHÚA, thiên đình xưng tụng những kỳ công của Chúa,
    cộng đoàn chư thánh ca ngợi lòng thành tín của Ngài.

     (7) Trên cõi trời cao, nào có ai sánh tày ÐỨC CHÚA?
    Trong hàng thần thánh, hỏi có ai giống CHÚA được chăng?

     (8) Thiên Chúa oai phong giữa triều thần thánh,
    vô cùng lẫm liệt trên hết cả quần thần.

     (9) Lạy CHÚA là Chúa Tể càn khôn, nào ai được như Chúa?
    Lạy CHÚA quyền năng, đức thành tín hầu cận quanh Ngài.

     (10) Chính Ngài chế ngự trùng dương ngạo nghễ,
    dẹp yên bao sóng cả sóng cồn.

     (11) Chính Ngài giày xéo thủy thần Ra-háp, như giày xéo tử thi,
    tay mạnh mẽ đập tan quân thù.

     (12) Trời là của Chúa, đất cũng là của Chúa,
    hoàn vũ với muôn loài, chính Chúa dựng nên.

     (13) Ngài sáng tạo phương trời Nam Bắc;
    núi Ta-bo cùng với đỉnh Khéc-môn
    reo hò kính danh Ngài.

     (14) Cánh tay Ngài, cánh tay hùng dũng,
    đầy quyền năng đã mạnh mẽ dương oai.

     (15) Bệ ngai vàng : này công minh chính trực,
    quân tiền phong : đây tín nghĩa ân tình.

     (16) Hạnh phúc thay dân nào biết ca ngợi tung hô;
    nhờ Thánh Nhan soi tỏ, họ tiến lên, lạy CHÚA.

     (17) Nhờ được nghe danh Ngài, họ suốt ngày hớn hở;
    bởi vì Ngài công chính, nên họ được hiên ngang.

     (18) Sức hùng cường hiển hách của dân chính là Ngài,
    hồng ân Ngài làm nổi bật uy thế chúng con.

     (19) Ðấng bảo vệ chúng con là người của ÐỨC CHÚA,
    vua chúng con thuộc quyền Ðức Thánh của Ít-ra-en.

     (20) Xưa Chúa dùng thị kiến
    phán bảo những người hiếu trung rằng:
    "Ta phù trợ một trang dũng sĩ,
    cất nhắc lên một người trẻ trong dân.

     (21) Ta đã tìm ra nghĩa bộc Ða-vít,
    đã xức dầu thánh tấn phong Người;

     (22) Ta sẽ không ngừng đưa tay nâng đỡ,
    tay quyền năng củng cố vững vàng.

     (23) Thù địch sẽ không lừa Người nổi,
    ác nhân chẳng sao hại được Người;

     (24) trước mặt Người, Ta sẽ nghiền nát quân cừu địch,
    bọn thù ghét Người, Ta sẽ đập tan.

     (25) Ta sẽ yêu thương Người và giữ lòng thành tín,
    nhờ danh Ta, Người được thêm uy vũ.

     (26) Thế lực Người, Ta cho trải dài đến Ðại Dương,
    chủ quyền Người, cho mở rộng đến miền Sông Cả.

     (27) Người sẽ thưa với Ta: "Ngài chính là Thân Phụ,
    là Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con được cứu độ!"

     (28) Phần Ta, Ta sẽ đặt Người làm trưởng tử,
    cao cả hơn vua chúa trần gian.

     (29) Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở
    và thành tín giữ giao ước với Người.

     (30) Ta cho dòng dõi Người muôn năm tồn tại,
    cho ngai vàng trường cửu tựa trời xanh.

     (31) Nếu con cái Người bỏ không giữ luật Ta,
    chẳng sống theo điều Ta quyết định,

     (32) vi phạm những thánh chỉ Ta ban xuống,
    chẳng tuân cứ mệnh lệnh Ta truyền,

     (33) thì Ta sẽ dùng roi sửa phạt lầm lỗi,
    chúng gây nên tội, Ta phải đánh đòn.

     (34) Nhưng với Người, Ta quyết chẳng đoạn tình dứt nghĩa,
    quyết không hề bội tín thất trung.

     (35) Giao ước của Ta, Ta sẽ không vi phạm,
    miệng đã nói ra, Ta chẳng nuốt lời.

     (36) Một khi đã thề với danh nghĩa là Ðấng Thánh,
    thì cùng Ða-vít, Ta chẳng thất tín đâu.

     (37) Dòng dõi Người sẽ trường tồn vạn kỷ,

     (38) trước mặt Ta, ngai báu Người bền vững tựa thái dương
    muôn đời kiên cố như vầng nguyệt
    đứng giữa trời cao làm nhân chứng trung thành."

     (39) Thế mà nay Chúa lại khinh chê ruồng bỏ,
    nổi lôi đình với đấng Ngài đã xức dầu tấn phong;

     (40) Chúa tiêu hủy giao ước với người nghĩa bộc,
    quăng vương miện Người xuống đất đen.

     (41) Mọi tường lũy của Người, Chúa đều phá đổ,
    thành trì kiên cố cũng đập tan hoang.

     (42) Người bị khách qua đường mạnh ai nấy cướp,
    bị hàng xóm láng giềng thoá mạ.

     (43) Chúa nâng cao quyền thế bọn áp bức Người
    và cho mọi kẻ thù được hớn hở mừng vui.

     (44) Mũi kiếm của Người, Chúa bắt quay ngược lại,
    chẳng độ trì Người trong buổi giao tranh.

     (45) Chúa chấm dứt thời vàng son của Người,
    và lật đổ ngai rồng xuống đất.

     (46) Chúa rút ngắn tuổi xuân Người lại,
    trút nỗi nhục nhằn xuống toàn thân.

     (47) Ðến bao giờ, lạy CHÚA, Ngài còn lánh mặt?
    Ngài lánh mặt mãi sao?
    Ðến bao giờ cơn giận còn cháy bừng như lửa?

     (48) Xin nhớ rằng : đời con là một kiếp phù du,
    loài người Chúa dựng nên thật mỏng manh quá đỗi!

     (49) Sống làm người, ai không phải chết?
    Ai cứu nổi mình thoát quyền lực âm ty?

     (50) Ðâu cả rồi, lạy Chúa, nghĩa cũ với tình xưa
    Ngài hứa cùng Ða-vít nhân danh chữ tín thành?

     (51) Lạy Chúa, xin nhớ rằng : các tôi tớ Ngài bị thoá mạ,
    những lời phỉ báng của chư dân,
    con đây vẫn chất chứa trong lòng.

     (52) Vâng, lạy CHÚA, kẻ thù Ngài thoá mạ,
    theo sát gót mà buông lời thoá mạ
    đấng Ngài đã xức dầu tấn phong.

     (53) Chúc tụng CHÚA đến muôn đời. Amen. Amen.