Thánh Vịnh 68 => Sách Thánh Vịnh | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



Thánh Vịnh 68 (67):
Thiên Chúa chiến thắng khải hoàn

(1) Phần nhạc trưởng. Của vua Ða-vít. Thánh vịnh. Thánh ca.

(2) Thiên Chúa đứng lên, địch thù Người tán loạn,
kẻ ghét Người phải chạy trốn Thánh Nhan.

(3) Như làn khói cuộn, chúng bị Chúa cuốn đi;
như sáp chảy tan khi vừa gặp lửa,
kẻ ác cũng tiêu vong khi giáp mặt Chúa Trời.

(4) Còn những người công chính
múa nhảy mừng vui trước mặt Chúa Trời,
niềm hoan lạc trào dâng.

(5) Hãy hát mừng Thiên Chúa, đàn ca kính danh Người,
hãy dọn đường cho Ðấng ngự giá đằng vân.
Danh Người là ÐỨC CHÚA;
trước Thánh Nhan, hãy vui mừng hớn hở.

(6) Cha nuôi dưỡng cô nhi, Ðấng đỡ bênh quả phụ,
chính là Thiên Chúa ngự trong thánh điện Người.

(7) Kẻ cô thân, Thiên Chúa cho nhà cửa,
hạng tù đày, Người trả lại tự do hạnh phúc,
còn quân phản nghịch phải ở nơi khô cằn.

(8) Lạy Thiên Chúa,
thuở Ngài lãnh đạo đoàn dân riêng xuất trận,
thuở Ngài tiến bước trong sa mạc hoang vu,

(9) đất đã chuyển rung, trời cũng tan chảy,
trước mặt Thiên Chúa, Ðấng xuất hiện tại núi Xi-nai,
trước mặt Thiên Chúa là Thiên Chúa của Ít-ra-en.

(10) Lạy Thiên Chúa, Ngài đổ mưa ân hậu,
gia nghiệp Ngài tiêu hao mòn mỏi, Ngài đã bổ sức cho.

(11) Lạy Thiên Chúa, đàn chiên của Ngài đến ở nơi đâu,
Ngài cũng luôn nâng đỡ,
bởi vì Ngài nhân hậu đối với kẻ khó nghèo.

(12) Ðức Chúa vừa tuyên sấm,
cả một đoàn quân phụ nữ đã loan đi:

(13) Vua quan đào tẩu, binh lính chạy dài!
Phụ nữ ở nhà đem chia chiến lợi phẩm.

(14) Sao các ngươi nằm yên sau tường kín,
khi cánh bồ câu dát bạc long lanh,
cả bộ lông mườn mượt ánh vàng,

(15) khi Ðấng Toàn Năng dẹp chư vương tại đó,
khi tuyết rơi đầy trên đỉnh Xan-môn?

(16) Hỡi Ba-san, non thần núi thánh,
hỡi Ba-san, rặng núi ngất cao.

(17) Hỡi rặng núi ngất cao, cớ sao mi lườm nguýt
ngọn núi được Chúa Trời dành làm nơi ngự trị?
Quả thật ở nơi đó CHÚA sẽ ngự muôn đời.

(18) Xa mã Thiên Chúa, ngàn muôn ức triệu,
tự Xi-nai, Chúa tiến vào đền thánh.

(19) Ngài đã lên cao, dẫn theo một đám tù,
nhận đám người này làm lễ vật triều cống;
cả những quân phản nghịch
cũng phải ở bên cạnh CHÚA TRỜI.

(20) Ngày lại ngày, xin chúc tụng Chúa,
Thiên Chúa cứu độ ta, Người đỡ nâng ta.

(21) Thiên Chúa chúng ta là Thiên Chúa cứu độ,
lối thoát khỏi tử thần thuộc quyền của ÐỨC CHÚA.

(22) Còn những quân thù địch, Thiên Chúa đập bể đầu;
bọn theo đường gian ác, Người đánh cho vỡ sọ.

(23) Chúa đã phán: "Từ Ba-san Ta dẫn đưa về,
dẫn đưa về từ đáy biển thẳm sâu,

(24) để cho ngươi dầm chân trong máu,
bầy chó của ngươi đưa lưỡi liếm thây thù."

(25) Lạy Thiên Chúa con thờ, là Vua của con,
thiên hạ đã nhìn thấy đám rước Ngài,
đám rước Ngài vào trong thánh điện.

(26) Ca đoàn mở lối, ban nhạc theo sau,
giữa là thanh nữ khua trống nhịp nhàng.

(27) Hãy họp nhau mà chúc tụng Thiên Chúa,
chúc tụng CHÚA, hỡi dòng dõi Ít-ra-en.

(28) Kìa Ben-gia-min phận út dẫn đầu,
chức sắc Giu-đa với đoàn quân rộn rã,
chức sắc Dơ-vu-lun và Náp-ta-li.

(29) Lạy Thiên Chúa, xin biểu dương quyền lực của Ngài,
việc đã làm cho chúng con, xin Ngài củng cố.

(30) Từ thánh điện Ngài ở Giê-ru-sa-lem,
là nơi vua chúa về triều cống,

(31) xin Ngài hăm dọa Con Thú bãi lau
hăm dọa đàn bò mộng, với lũ bò con là dân của chúng,
chúng phải đem bạc nén đến quỳ dâng;
còn những dân hiếu chiến, xin Ngài đập tan tành.

(32) Hàng vương giả sẽ từ Ai-cập đến,
còn xứ Cút sẽ dang tay cầu khẩn Chúa Trời.

(33) Hỡi vương quốc trần gian,
nào hát khen Thượng Ðế, hãy đàn ca mừng Chúa,

(34) Ðấng ngự chốn cửu trùng, chốn cửu trùng thái cổ.
Này Người lên tiếng, tiếng thật uy hùng.

(35) Hãy nhìn nhận sức uy hùng của Thiên Chúa,
ánh quang huy của Người chiếu toả trên Ít-ra-en,
sức uy hùng xuất hiện trên mây thẳm.

(36) Từ thánh điện, Thiên Chúa tỏ ra
Người là Ðấng khả tôn khả uý.
Chính Người là Thiên Chúa Ít-ra-en,
Ðấng ban tặng cho dân dũng lực uy quyền.
Xin chúc tụng Thiên Chúa.