Thánh Vịnh 74 => Sách Thánh Vịnh | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



Thánh Vịnh 74 (73):
Than vãn vì Ðền Thờ bị tàn phá
và thù địch lộng hành

(1) Thi khúc. Của ông A-xáp.

Lạy Chúa Trời, sao cứ mãi bỏ rơi,
sao bừng bừng nổi giận
với đoàn chiên Ngài hằng chăn dắt?

(2) Xin nhớ đến đoàn dân Ngài quy tụ thuở ban đầu,
chi tộc Ngài chuộc lấy làm sản nghiệp riêng,
và núi Xi-on, nơi Ngài ngự trị.

(3) Xin đặt bước vào chốn điêu tàn vạn cổ.
Trong thánh điện, quân thù đã phá đổ tan hoang.

(4) Chính chỗ xưa từng làm nơi hội họp,
nay đối phương ầm ĩ thét gào;
chúng trương cờ làm hiệu kỳ chiến thắng.

(5) Chúng như những kẻ múa riù trong rừng rậm,

(6) vồ búa vung lên, đập tan nát cửa đền.

(7) Thánh điện Ngài, chúng châm lửa đốt,
đền thờ Thánh Danh,
chúng xúc phạm, chúng san bằng;

(8) rồi tự nhủ: "Mình phá hết đi !"
Trong cả xứ, chúng thiêu hủy mọi nơi thờ phượng.

(9) Dấu lạ xưa, chúng con đâu thấy nữa,
ngôn sứ cũng chẳng còn.
Mãi đến khi nao, ai nào có biết?

(10) Lạy Thiên Chúa, tới bao giờ đối phương còn phỉ báng?
Ðịch thù cứ nhục mạ danh Ngài mãi mãi sao?

(11) Cánh tay Ngài, cánh tay dũng mãnh,
sao Ngài rút lại, chẳng can thiệp gì?

(12) Thế mà lạy Thiên Chúa, Vua chúng con tự muôn thuở,
Ðấng từng chiến thắng trên toàn cõi địa cầu,

(13) chính Ngài đã ra oai xẻ đôi lòng biển,
trên làn nước biếc, Ngài đập vỡ sọ thuồng luồng;

(14) chính Ngài đã nghiền nát bảy đầu con giao long,
vứt nó làm mồi cho thủy quái;

(15) chính Ngài đã khơi nguồn cho suối tuôn thác đổ,
chính Ngài làm cạn khô sông đang chảy dạt dào.

(16) Ngày là của Chúa, đêm cũng là của Chúa;
chính Ngài sắp đặt tinh tú cùng thái dương;

(17) chính Ngài vạch biên cương cho cõi đất,
thời hạ tiết đông, cũng chính Ngài thiết lập.

(18) Lạy CHÚA, xin nhớ cho : thù địch phỉ báng Ngài,
lũ dân điên rồ nhục mạ Thánh Danh.

(19) Thân phận bồ câu, xin đừng trao cho thú dữ,
đừng mãi mãi quên đi mạng sống dân nghèo khổ của Ngài.

(20) Giao ước thuở xưa, xin nhìn lại,
bởi vì khằp hang cùng ngõ hẻm,
chỉ thấy sào huyệt quân bạo tàn.

(21) Xin chớ để người bị áp bức phải ra về tủi hổ,
nhưng xin cho kẻ nghèo người khổ được ca ngợi Thánh Danh.

(22) Lạy Thiên Chúa, xin đứng lên biện hộ cho Ngài;
xin Chúa nhớ lại rằng:
quân điên dại ngày ngày phỉ báng Chúa.

(23) Xin đừng quên tiếng kẻ thù Chúa hò la,
tiếng quân địch thét gào vang lên mãi.