Chương 20 => Công Vụ Các Tông Ðồ | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



3. Phaolô Trở Về Yêrusalem

 

Ngang qua Makêđonia và Hi Lạp

1 Cuộc náo động yên rồi, Phaolô triệu tập các môn đồ, và ông ủy lạo họ; chào tiễn biệt rồi ông ra đi đến Makêđonia. 2 Ông đi ngang qua các miền ấy, và đã nói nhiều lời ủy lạo họ, đoạn ông đến Hi Lạp, 3 và đã lưu lại đó ba tháng.

Bởi có âm mưu của người Do Thái hại ông, ngay lúc ông sắp lên thuyền đi Syri, nên ông đã quyết định vòng qua Makêđonia mà về. 4 Ði theo ông, có Sôpatrô, con của Pyrrô, người thành Bêrê; Aristarkhô và Sêcunđô, người Thessalonikê; Giaô người thành Ðerbê, và Timôthê; và Tiểu Á thì có Tykhilô và Trôphim. 5 Các người này đi trước mà đợi chúng tôi ở Trôa. 6 Sau tuần Bánh không men, chúng tôi đã bỏ thành Philip mà lên thuyền; và mãi năm ngày sau, chúng tôi mới đến được với họ ở Trôa. Chúng tôi đã lưu lại đó bảy ngày.

Êutykhô được sống lại

7 Ngày thứ nhất trong tuần, chúng tôi hội lại để bẻ bánh, thì Phaolô đã giảng giải cho họ; bởi muốn ra đi ngay sáng hôm sau, nên ông đã kéo dài lời giảng cho đến nửa đêm. 8 Có đèn khá nhiều trên lầu nơi chúng tôi tụ họp. 9 Một thiếu niên, tên là Êutykhô, ngồi nơi lề cửa sổ, đã thiếp ngủ đi một giấc say, trong khi Phaolô cứ thao thao giảng giải. Vì ngủ gật, anh đã chúi nhào xuống tự lầu thứ ba. Người ta vực anh lên thì đã chết. 10 Phaolô xuống nghiêng mình trên anh và ôm lấy mà nói: "Ðừng xôn xao vì hồn nó vẫn còn trong nó". 11 Ðoạn ông lên bẻ bánh mà ăn; và ông còn đàm đạo khá lâu, mãi đến tảng sáng. Thế rồi ông ra đi. 12 Còn trẻ kia, người ta đã dẫn về còn sống, một điều an ủi không phải vừa.

Từ Trôa đến Milêtô

13 Chúng tôi xuống thuyền đi trước, vượt tới Assô, là chỗ chúng tôi hẹn đón Phaolô lên thuyền, vì ông đã sắp đặt như thế; còn ông, ông muốn đi bộ. 14 Khi ông đến Assô với chúng tôi, chúng tôi đã đón ông lên thuyền và đi đến Mitilen. 15 Thuyền rời khỏi đó, thì hôm sau, chúng tôi đến ngang đảo Khilô. Một ngày nữa, chúng tôi cập đảo Samô, rồi ngày kế sau chúng tôi đã đến Milêtô, 16 vì Phaolô đã định băng ngang không ghé Êphêsô, kẻo phải trì hoãn lâu ở Tiểu Á. Ông hối sao để nếu có thể thì đến được Yêrusalem vào lễ Năm mươi.

Diễn từ tại Milêtô

17 Từ Milêtô, ông phái người đi Êphêsô mời hàng niên trưởng hội thánh. 18 Khi họ đã đến gặp ông, ông nói với họ:

"Anh em biết, từ ngày đầu tiên, thoạt vừa đặt chân đến Tiểu Á, tôi đã sống làm sao với anh em suốt cả thời gian đó. 19 Tôi đã hết lòng khiêm tốn làm tôi Chúa, trong nước mắt và giữa những thử thách xảy đến cho tôi do những âm mưu của người Do Thái; 20 làm sao tôi đã không e ngại mà giấu giếm đi một điều gì hữu ích, đến đỗi không loan báo, không dạy dỗ anh em, chỗ công cộng hay ở nhà tư. 21 Tôi đã đoan chứng giảng cho Do Thái cũng như Hi Lạp sự hối cải về cùng Thiên Chúa, và lòng tin vào Chúa chúng ta, Ðức Yêsu.

22 "Và này đây, như đã bị xiềng bởi Thần khí, tôi đi Yêrusalem, mà không biết sẽ xảy đến những gì cho tôi ở đó, 23 trừ ra là ngang qua mỗi thành, Thánh Thần đoan chứng nói với tôi là: xiềng xích với gian nan đang chờ tôi. 24 Nhưng mạng sống tôi, tôi kể như không đáng nói tới, miễn sao tôi hoàn tất vận nghiệp của tôi, và công việc phục vụ tôi đã lĩnh nơi Chúa Yêsu, đoan chứng giảng Tin Mừng về ân sủng của Thiên Chúa.

25 "Và này đây, tôi biết là anh em sẽ không còn bao giờ nhìn thấy mặt tôi nữa, anh em hết thảy, những người tôi đã ngang qua mà rao giảng Nước cho. 26 Vì vậy, ngày hôm nay, trước mặt anh em, tôi can đoan rằng tôi hoàn toàn trong sạch về máu mọi người. 27 Vì tôi đã không e ngại mà giấu giếm đi, để không loan báo cho anh em tất cả ý định của Thiên Chúa.

28 "Anh em hãy đề cao cảnh giác về mình, cũng như về đàn chiên, trên đó Thánh Thần đã đặt anh em làm người thị sự, để anh em chăn dắt hội thánh của Thiên Chúa, Người đã mua chuộc lấy bằng chính Máu Con của Người. 29 Tôi biết, tôi đi rồi, thì sẽ có những sói hung dữ đột nhập vào giữa anh em, chúng không tha gì đàn chiên. 30 Và ngay giữa anh em, cũng sẽ chỗi dậy những người giảng rao những điều tà vạy, để quyến dụ môn đồ theo mình. 31 Vì vậy, hãy tỉnh thức, và nhớ rằng ba năm trường, đêm ngày, tôi đã không ngừng sa lệ mà cảnh cáo mỗi một người.

32 "Và bây giờ, tôi xin giao phó anh em cho Chúa và cho Lời ân sủng của Người, Lời có sức xây dựng và ban phần cơ nghiệp giữa hàng những kẻ được tác thánh hết thảy.

33 "Bạc vàng hay áo xống của ai, tôi không hề tham muốn. 34 Chính vì anh em cũng biết rằng: các nhu cầu của tôi, và của những người ở với tôi, thì chính những bàn tay này đã tự cung cấp lấy. 35 Bằng mọi cách, tôi đã tỏ cho am em biết rằng phải lao nhọc như thế mà đỡ đần những người hèn yếu, và ghi lấy những Lời của Chúa Yêsu, vì chính Ngài đã nói: Cho thì có phúc hơn là lấy".

36 Nói thế rồi, ông quì xuống với họ mà cầu nguyện. 37 Ai nấy khóc ào lên, họ ôm cổ Phaolô và hôn mặt ông, 38 đau đớn cách riêng vì lời ông vừa nói: Họ sẽ không còn bao giờ được nhìn thấy mặt ông nữa. Rồi họ tiễn đưa ông lên thuyền.