Chương 8 => CHÂM NGÔN | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Ðức Khôn Ngoan tiếp tục kêu gọi

1 Hỏi rằng Ðức Khôn Ngoan đã không mời gọi,

và Hiểu Biết đã chẳng lên tiếng đó sao?

2 Trên đỉnh cao bên đường phố,

tại các giao lộ, Ðức Khôn Ngoan đứng đó;

3 bên cổng dẫn vào thành,

nơi lối đi tới cửa thành, Ðức Khôn Ngoan kêu to:

4 "Phàm nhân hỡi, ta mời gọi các ngươi đó,

ta ngỏ lời với các ngươi, hỡi con cái loài người.

5 Hỡi những kẻ ngây thơ, hãy học cho biết điều khôn khéo;

hỡi những người ngu xuẩn, hãy học cho biết lẽ phải chăng.

6 Nghe đây, ta sẽ công bố những lời cao quý,

môi ta sẽ thốt lên những điều ngay thẳng.

7 Miệng ta nói sự thật, môi ta ghê tởm chuyện gian tà.

8 Mọi lời ta nói ra đều ngay chính,

không có chi sai lạc, chẳng có gì quanh co.

9 Ðối với ai am hiểu, mọi lời của ta đều đứng đắn;

đối với người có được tri thức, mọi lời của ta đều ngay thẳng.

10 Hãy đón nhận lời nghiêm huấn của ta quý hơn cả bạc,

hãy đón nhận tri thức quý hơn vàng ròng.

11 Khôn ngoan đáng quý hơn cả trân châu,

không báu vật nào so sánh nổi."

Ðức Khôn Ngoan tự ca ngợi

12 "Ta là Khôn Ngoan, ta làm bạn cùng mưu trí,

ta biết đường suy tính đắn đo.

13 (Kính sợ Ðức Chúa là gớm ghét điều dữ).

Thói kiêu căng ngạo mạn, và lối sống bất lương

cũng như những lời gian manh, tráo trở,

đó là những điều ta chê ghét.

14 Ta nắm mưu lược và thành công, ta có hiểu biết và sức mạnh.

15 Chính nhờ ta, mà vua chúa biết cầm quyền trị nước,

các thủ lãnh có những phán quyết công bình.

16 Cũng nhờ ta, hàng lãnh đạo biết cách điều khiển,

giới cầm quyền biết xét xử công minh.

17 Kẻ yêu ta sẽ được ta yêu lại, người tìm ta ắt sẽ gặp ta.

18 Bên cạnh ta là giàu sang, danh giá,

là phú quý bền lâu và thịnh vượng.

19 Trái trăng ta cho hưởng quý hơn cả vàng ròng,

hoa lợi ta tặng ban tốt hơn bạc nguyên chất.

20 Ta bước đi trên lối công bình,

đi giữa nẻo công minh chính trực,

21 để làm giàu cho những kẻ yêu ta,

khiến kho tàng của họ thêm phong phú.

Ðức Khôn Ngoan trong công trình sáng tạo

22 "Ðức Chúa đã dựng nên ta như tác phẩm đầu tay của Người,

trước mọi công trình của Người từ thời xa xưa nhất.

23 Ta đã được tấn phong từ đời đời,

từ nguyên thuỷ, trước khi có mặt đất.

24 Khi chưa có các vực thẳm,

khi chưa có mạch nước tràn đầy, ta đã được sinh ra.

25 Trước khi núi non được đặt nền vững chắc,

trước khi có gò nổng, ta đã được sinh ra,

26 khi Ðức Chúa chưa làm ra mặt đất với khoảng không,

và những hạt bụi đầu tiên tạo nên vũ trụ.

27 Ðã có ta hiện diện khi Người thiết lập cõi trời,

khi Người vạch một vòng tròn trên mặt vực thẳm,

28 khi Người làm cho mây tụ lại ở trên cao

và cho các mạch nước vọt lên từ vực thẳm,

29 khi Người định ranh giới cho biển, để nước khỏi tràn bờ,

khi Người đặt nền móng cho đất.

30 Ta hiện diện bên Người như tay thợ cả.

Ngày ngày ta là niềm vui của Người,

trước mặt Người, ta không ngớt vui chơi,

31 vui chơi trên mặt đất, ta đùa vui với con cái loài người.

Lời kêu gọi khẩn thiết

32 "Giờ đây, hỡi các con, hãy nghe ta.

Phúc thay người bước theo đường lối ta chỉ bảo.

33 Muốn nên khôn, phải nghe lời nghiêm huấn,

đừng bao giờ gạt bỏ.

34 Phúc thay người lắng nghe ta dạy,

ngày ngày canh thức trước cửa nhà ta,

túc trực ở ngay lối ra vào.

35 Vì gặp được ta là gặp sự sống,

và hưởng ân lộc Ðức Chúa ban cho.

36 Còn ai phạm đến ta là làm hại chính mình,

mọi kẻ ghét ta là yêu cái chết."