Chương 2 => Thư Gửi Tín Hữu Rôma | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Do Thái dưới án thịnh nộ của Thiên Chúa
1 Bởi thế, ngươi vô phương cứu chữa mình, hỡi con người đoán xét, bất cứ ngươi là ai, vì chính nơi điều ngươi đoán xét kẻ khác, ngươi kết án chính mình ngươi, bởi ngươi, ngươi đoán xét, ngươi cũng làm như thế. 2 Ta biết án xử Thiên Chúa tuyên theo lẽ thật trên những kẻ làm điều như vậy. 3 Ngươi tưởng chừng, hỡi con người đoán xét những ai làm các điều như thế, mà chính mình cũng làm: ngươi sẽ luột được án xử của Thiên Chúa hay sao? 4 Hay ngươi khinh thường kho tàng phong phú là lòng nhân từ, kiên nhẫn, và quảng đại của Người, không nhận biết rằng: lòng nhân từ của Thiên Chúa thúc giục ngươi hối cải? 5 Bởi sự chai đá của ngươi và tấm lòng không hối cải, ngươi tích kho nghĩa nộ cho ngươi, chờ ngày nghĩa nộ, ngày sẽ mạc khải án chí công của Thiên Chúa. 6 Ðấng sẽ trả lại cho ai nấy tùy theo việc mình: 7 sự sống đời đời cho những ai lấy bền đỗ làm lành mà tìm vinh quang, danh dự, và bất hoại; 8 còn lôi đình thịnh nộ cho phường loạn tặc, bất tuân sự thật, chiều theo bất chính. 9 Gian truân, quẫn bách trên mạng mọi người làm sự dữ, người Do Thái trước, rồi người Hi Lạp; 10 còn vinh quang, danh dự, và bình an cho mọi người làm sự lành, người Do Thái trước, rồi người Hi Lạp. 11 Vì không có vì nể nơi Thiên Chúa.
Cho dù có Lề luật
12 Vì chưng phi luật mà phạm tội, thì cũng phi luật mà hư đi. Và có luật mà phạm tội, thì chiếu theo Luật mà phán xét. 13 Vì không phải hễ nghe Luật, là công chính trước mặt Thiên Chúa, song giữ Luật mới nên công chính. 14 Vì thử dân ngoại không có Luật, nhưng theo lương năng mà làm những điều Luật dạy, thì họ, những kẻ không có Luật, họ là Luật cho chính mình họ. 15 Những người như thế cho thấy rằng việc Luật dạy đã được viết trong lòng họ, khi mà lương tâm họ họa theo làm chứng, là những suy tính nảy lên mà cáo tội hay biện hộ cho nhau... 16 (Ðó là điều sẽ lộ ra) trong ngày Thiên Chúa đoán xét những điều khuất ẩn nơi loài người -- chiếu theo Tin Mừng tôi rao giảng -- nhờ Ðức Kitô Yêsu.
17 Còn ngươi, ngươi tự hào mang tên Do Thái, ỷ thị vào Lề luật, vinh vang nơi Thiên Chúa, 18 ngươi biết thiên ý, và thẩm định được những điều phải chăng, bởi được Lề luật chỉ giáo; 19 ngươi tự thị là người dẫn đàng cho kẻ mù, là ánh sáng cho người ở trong bóng tối, 20 là thầy dạy kẻ ngu muội, là người giáo hóa những kẻ còn non dại, vì ngươi được phúc có tri thức và sự thật thành chương thành cú trong Lề luật... 21 Vậy ra ngươi giáo hóa kẻ khác mà không giáo hóa được chính mình? Ngươi rao giảng đừng trộm cắp, chính ngươi lại trộm cắp! 22 Ngươi nói đừng ngoại tình, chính ngươi lại ngoại tình! Ngươi gớm ghiếc ngẫu tượng, nhưng ngươi đánh cướp đền miếu! 23 Ngươi vinh vang nơi Lề Luật, song bởi ngươi vi phạm Lề luật, ngươi làm nhục cho Thiên Chúa, 24 quả vậy: Danh Thiên Chúa, vì cớ các ngươi, bị biêu diếu nơi các dân ngoại, như đã viết.
Cho dù có cắt bì
25 Cắt bì quả là có ích, nếu ngươi thi hành Lề luật; còn nếu ngươi lỗi phạm Lề luật, thì việc có cắt bì của ngươi cũng hóa như không có. 26 Vậy nếu kẻ không cắt bì lại tuân giữ giới điều Luật dạy, thì không cắt bì đó há không kể được như cắt bì sao? 27 Cho nên, kẻ bẩm sinh vốn không cắt bì như chu toàn Lề luật, sẽ đoán xử ngươi là kẻ nại vào văn tự cắt bì, để vi phạm Lề luật. 28 Vì Do Thái (đích thật) có đâu chỉ ở bên ngoài, và cắt bì (đích thật) có đâu chỉ thuộc bên ngoài nên xác thịt! 29 Song Do Thái tự sâu kín (mới là Do Thái đích thật); và cắt bì trong lòng (mới là cắt bì đích thật), bởi Thần khí, không phải bởi văn tự. Kẻ nào như thế mới đáng được ca ngợi, không phải nơi người ta, mà là nơi Thiên Chúa!