Chương 8 => Thư Gửi Tín Hữu Rôma | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Sống theo Thần khí
1 Vậy bây giờ án phạt không có nữa cho những ai ở trong Ðức Kitô Yêsu. 2 Vì luật Thần khí ban cho sự sống trong Ðức Kitô Yêsu đã cho ngươi được tự do thoát luật của sự tội và sự chết. 3 Ðiều vô phương đối với Lề luật bởi đã ra bất lực vì xác thịt,... Thiên Chúa, khi sai Con của Người, đến với hình dung xác thịt tội lỗi, để (khử trừ) tội lỗi, đã kết án sự tội nơi xác thịt, 4 ngõ hầu yêu sách của Lề luật được nên trọn nơi ta, những kẻ không đi theo xác thịt, mà là Thần khí.
5 Vì những ai theo xác thịt, thì hứng về những điều thuộc xác thịt; còn những ai theo Thần khí, thì (hứng về) nhựng điều thuộc Thần khí. 6 Nhưng hứng theo xác thịt là chết; còn hứng theo Thần khí là sống và bình an. 7 Vì chưng hứng theo xác thịt là làm nghịch với Thiên Chúa, vì không phục tùng luật của Thiên Chúa, vả lại cũng vô phương làm thế. 8 Những ai theo xác thịt không thể làm hài lòng Thiên Chúa. 9 Nhưng anh em không theo xác thịt, mà là Thần khí, nếu thực có Thần khí Thiên Chúa cư ngụ trong anh em. Ai không có Thần khí Ðức Kitô, kẻ ấy không thuộc về Ngài. 10 Nhưng nếu Ðức Kitô ở trong anh em, thì tuy thân xác vẫn là đồ chết, vì tội, nhưng Thần khí là sự sống vì đức công chính. 11 Nếu Thần khí của Ðấng đã cho Ðức Yêsu sống lại từ cõi chết cư ngụ trong anh em, thì Ðấng đã cho Ðức Yêsu sống lại từ cõi chết cũng sẽ tác sinh thân xác chết dở của anh em, nhờ bởi Thần khí của Người cư ngụ trong anh em.
12 Ấy vậy, hỡi anh em, chúng ta là những kẻ mắc nợ, không phải với xác thịt, để mà sống theo xác thịt. 13 Vì chưng nếu anh em sống theo xác thịt, anh em sẽ chết; nhưng nếu nhờ Thần khí anh em giết chết việc vàn của thân xác, anh em sẽ sống.
Thần khí nghĩa tử
14 Vì chưng phàm ai được Thần khí Thiên Chúa dẫn đưa, thì họ là con cái Thiên Chúa. 15 Quả thế, không phải thứ thần khí của hàng nô lệ mà điều anh em đã chịu lấy, để mà phải sợ hãi. Nhưng anh em đã chịu lấy Thần khí của hàng nghĩa tử; nhờ đó ta kêu lên: Abba, lạy Cha! 16 Chính Thần khí chứng thực cho thần hồn ta rằng: ta là con cái Thiên Chúa; 17 mà nếu là con, thì cũng là kẻ thừa tự, thừa tự của Thiên Chúa, và đồng thừa tự với Ðức Kitô, một khi ta cùng cam chịu khổ (với Ngài), để rồi cùng chia phần vinh hiển (với Ngài).
Hi vọng vinh quang
18 Quả thế, tôi quyết rằng những đau khổ đời này không đáng là gì, so với vinh quang hòng tỏ hiện trên ta. 19 Tạo thành những ngong ngóng trông đợi thấy con cái Thiên Chúa được hiển dương. 20 Tạo thành đã phải lụy phục sự hư huống -- dẫu không muốn -- nhưng vì Ðấng đã bắt nó phải lụy phục, với hy vọng 21 là chính tạo thành cũng sẽ được tự do khỏi cảnh làm tôi mục nát, mà vào địa vị tự do trong vinh quang thuộc hàng con cái Thiên Chúa. 22 Bởi chưng ta biết: tất cả tạo thành cùng nhau rên siết, cùng nhau quằn quại ở cữ cho đến bây giờ. 23 Nhưng không chỉ có nó, song cả ta nữa, những kẻ hưởng khai ân của Thần khí, ta cũng rên siết nơi mình ta, trông đợi [phúc nghĩa tử], sự cứu chuộc thân xác ta. 24 Vì ơn cứu thoát đã đến cho ta như một hi vọng. Hi vọng mà thấy được thì hết là hi vọng, vì điều thấy được, ai nào còn hi vọng nữa! 25 Nhưng nếu thực ta hi vọng điều ta không thấy, thì ta kiên nhẫn đợi trông.
26 Cũng vậy Thần khí đỡ đần tình cảnh yếu hèn của ta. vì cầu xin thế nào cho phải, ta nào có biết. Song chính Thần khí chuyển cầu cho ta, bằng những tiếng rên khôn tả. 27 Nhưng nếu Ðấng dò thấu lòng dạ biết hứng của Thần khí, (Người biết) Thần khí chuyển cầu cho các thánh rập theo ý Thiên Chúa.
Chương trình cứu rỗi
28 Ta biết rằng: Với những ai yêu mến Thiên Chúa, thì Người đồng công cộng tác biến mọi sự nên lành, tức là những ai đã được Người kêu gọi theo ý định của Người. 29 Vì chưng những ai Người đã biết đến từ trước, thì Người cũng đã tiền định cho họ được nên đồng hình đồng dạng với hình ảnh Con của Người, để Ngài nên trưởng tử giữa một đoàn em đông đúc. 30 Còn những ai Người đã tiền định, thì Người cũng đã kêu gọi; và những ai Người đã kêu gọi, thì Người cũng đã giải án tuyên công; những ai Người đã giải án tuyên công, thì Người cũng đã tôn vinh.
Lòng mến của Thiên Chúa sẽ hoàn thành mọi sự
31 Vậy đã thế, ta sẽ nói sao? Nếu Thiên Chúa phò ta, ai sẽ chống lại ta? 32 Người đã không tha cho chính Con của Người, nhưng đã phó nộp Ngài vì chúng ta hết thảy, làm sao Người lại không gia ân vạn sự cho ta làm một với Ngài! 33 Ai sẽ cáo tội những kẻ Thiên Chúa đã chọn -- Thiên Chúa đã giải án tuyên công, 34 ai sẽ là người lên án? -- Phải chăng là Ðức Kitô Yêsu, Ðấng đã chết, hơn nữa, đã sống lại và đang ngự bên hữu Thiên Chúa, và là Ðấng đang chuyển cầu cho ta?
35 Ai sẽ tách chúng ta ra khỏi lòng mến của Ðức Kitô? Phải chăng là gian truân, bĩ cực, bắt bớ, đói khát, trần truồng, hiểm nguy, gươm giáo ư? 36 Như đã viết:
Vì Người chúng tôi bị sát phạt suốt ngày, chúng tôi bị kể như chiên lò sát.
37 Nhưng trên các điều ấy hết thảy, chúng ta toàn thắng, nhờ Ðấng đã yêu mến chúng ta.
38 Vì tôi thâm tín rằng sự chết hay sự sống, dù thiên thần hay thiên phủ, dù là hiện tại hay tương lai, hay quyền năng, 39 dù là chiều cao hay chiều sâu, hay bất cứ tạo vật nào khác, không gì sẽ có thể tách chúng ta ra khỏi lòng mến của Thiên Chúa trong Ðức Kitô Yêsu Chúa chúng ta!