Chương 4 => Thư Gửi Tín Hữu Rôma | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Abraham, công chính bởi tin
1 Vậy ta sẽ nói sao: Abraham, tổ phụ của ta về phần xác đã gặp được gì? 2 Vì giả sử Abraham đã tự việc làm mà được giải án tuyên công, thì ông có lý mà vinh vang! Song không phải đối với Thiên Chúa! 3 Sách Thánh nói gì? Abraham đã tin vào Thiên Chúa và sự ấy đã được kể cho ông như sự công chính. 4 Nơi người có việc làm, thì công không kể được là ơn, nhưng là nợ. 5 Còn kẻ không làm công, một tin vào Ðấng giải án tuyên công cho người vô đạo, thì lòng tin của người ấy được kể như sự công chính.
6 Cũng một thể như Ðavít tuyên là có phúc, con người được Thiên Chúa "kể" cho đức công chính, mà không việc làm:
7 Phúc cho ai tội quá được tha,
lỗi lầm được khỏa lấp,
8 Phúc cho người Chúa không kể tội.
Không phải vì cắt bì
9 Vậy lời chúc phúc ấy tuyên trên giới cắt bì, hay cả trên giới không cắt bì? Quả như chúng tôi vừa nói: Tin đã được kể cho Abraham như sự công chính. 10 Vậy đã được kể thể nào? Ðã cắt bì, hay không cắt bì? -- Không phải là đã cắt bì, nhưng là không cắt bì! 11 Và ông đã lĩnh lấy dấu cắt bì, niêm ấn cho sự công chính của lòng tin (ông đã có) trong trạng thái không cắt bì,
-- để ông nên cha mọi kẻ tin mà không có cắt bì, ngõ hầu (lòng tin ấy) được kể là sự công chính cho họ:
-- 12 và là cha cho giới cắt bì, nhưng không phải cho những kẻ chỉ nại vào cắt bì mà thôi, nhưng là cho những kẻ dõi theo vết bước đức tin, Abraham tổ phụ chúng ta đã có trong trạng thái không cắt bì.
Thừa tự không phải vì Lề luật
13 Vì không phải nhờ một luật nào, lời hứa đã đến cho Abraham hay dòng giống ông, là được cả thế gian làm cơ nghiệp, nhưng là nhờ sự công chính của lòng tin. 14 Vì chưng nếu những kẻ nại vào Lề luật được thừa hưởng cơ nghiệp, thì tin đã thành vô lối, và lời hứa đã bị phế! 15 Vì luật tạo ra thịnh nộ, còn ở đâu không có luật, thì cũng không có vi phạm. 16 Chính vì lẽ đó mà (cơ nghiệp) do tự lòng tin, kể thực là ơn, ngõ hầu lời hứa được vững chãi cho tất cả dòng giống, không phải cho kẻ chỉ nại vào Lề luật mà thôi, song là cho cả kẻ nại vào lòng của Abraham, cha chúng ta hết thảy, -- 17 như đã viết: Ta đã đặt ngươi làm cha nhiều dân tộc -- (cha chúng ta) trước mặt Thiên Chúa, Ðấng ông đã tin, Ðấng tác sinh những kẻ chết, và gọi điều không không như vật có.
Lòng tin của Abraham và lòng tin của tín hữu
18 Tuyệt vọng mà vẫn một niềm cậy trông, ông đã tin là ông sẽ là cha nhiều dân tộc, theo lời đã phán: dòng giống ngươi sẽ như thế. 19 Tin không nao núng, ông đã nhìn đến thân xác chết cằn của mình -- vì đã chừng trăm tuổi -- và lòng dạ tàn cỗi của Sara; 20 đối với lời hứa của Thiên Chúa, ông đã không cứng tin mà hoài nghi; trái lại, ông đã nên cường tráng trong lòng tin, mà tôn vinh Thiên Chúa, 21 chắc chắn rằng điều Người đã hứa, Người cũng có quyền năng thi hành. 22 Bởi đó: đã được kể cho ông như sự công chính.
23 Nhưng không chỉ vì ông mà thôi, khi đã viết: đã được kể cho ông, 24 mà vì chúng ta nữa: sẽ được kể cho cả ta nữa, những kẻ tin và Ðấng đã cho Ðức Yêsu, Chúa chúng ta, và đã sống lại từ cõi chết, 25 Ngài đã bị phó nộp vì các lỗi lầm của ta, và đã sống lại vì là để ta được giải án tuyên công.