Chương 21 => Sách Tiên Tri Ysaya (I-sai-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Ba-by-lon (Ba-ben) sụp đổ

1 Lời sấm về sa mạc vùng biển.

Như cuồng phong thổi qua Ne-ghép,

một người xông đến từ sa mạc, từ giải đất kinh hoàng

2 - ghê sợ biết bao, thị kiến tôi đang gặp -:

đó là tên phản bội đang phản bội, là tay tàn phá đang tàn phá.

"Ê-lam, tiến lên, Mê-đi, siết chặt vòng vây!"

Ta sẽ làm im bặt mọi tiếng khóc.

3 Vì thế, tâm can tôi lo lắng bồi hồi,

tôi phải đớn đau quằn quại như người phụ nữ lúc sinh con,

tôi rụng rời không còn nghe được nữa,

tôi kinh hãi chẳng còn thấy được gì.

4 Lòng tôi dao động, nỗi kinh hãi khiến tôi bàng hoàng.

Cảnh chiều tà xưa tôi ưa thích nay trở thành mối lo sợ cho tôi.

5 Người ta dọn bữa tiệc, trải khăn trải thảm, rồi bắt đầu ăn uống.

Hỡi các tướng lãnh, hãy đứng lên!

Hãy thoa dầu vào khiên, vào thuẫn!

6 Quả thật, Chúa Thượng phán với tôi thế này:

"Hãy đi đặt người đứng canh, thấy gì thì nó phải báo.

7 Khi thấy một cỗ xe song mã, một người cỡi lừa hay cỡi lạc đà,

thì nó phải quan sát cho kỹ, quan sát cho thật kỹ."

8 Người lính canh hô lớn:

"Lạy Chúa Thượng, suốt ngày con đứng ở chòi canh,

đêm đêm con trực nơi vọng gác.

9 Và kìa, con thấy một người đang tới trên cỗ xe song mã."

Người này lên tiếng: "Ba-by-lon đã sụp đổ, sụp đổ rồi!

Tất cả các tượng thần của nó đều rơi xuống đất vỡ tan tành."

10 Hỡi dân tôi là những kẻ bị chà đạp

như lúa bị người ta đập trên sân,

tôi xin báo lại cho các người điều tôi đã được nghe nói,

do Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en.

Lời sấm về Ê-đôm

11 Lời sấm về Ðu-ma.

Từ Xê-ia, người ta gọi tôi:

"Này người canh gác, đêm đến đâu rồi?

Này người canh gác, đêm đến đâu rồi?"

12 Người canh gác trả lời: "Sáng đến rồi và cả đêm cũng đến!

Còn muốn hỏi gì, cứ việc hỏi.

Nhưng hãy trở lại đây, hãy đến đây!"

Hạch tội người Ả-rập

13 Lời sấm về Ả-rập.

Các ngươi hãy nghỉ đêm trong rừng Ả-rập,

hỡi đoàn lữ hành xứ Ðơ-đan!

14 Hãy đi gặp người đang khát và mang nước cho nó,

hỡi dân cư xứ Tê-ma,

hãy vượt lên trước người chạy trốn và mang bánh cho nó,

15 bởi vì chúng chạy trốn để thoát khỏi lưỡi gươm,

lưỡi gươm tuốt trần,

thoát cung tên giương sẵn, và cuộc chiến cam go.

16 Chúa Thượng phán với tôi như sau:

17 Sẽ còn rất ít kẻ sót lại trong số những dũng sĩ bắn cung tên của con cái Kê-đa. Ðức Chúa, Thiên Chúa Ít-ra-en, đã phán như vậy.