Chương 5 => Sách Công Vụ Tông Ðồ | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Kha-na-ni-a và Xa-phi-ra gian lận
(1) Có một người tên là Khanania cùng với vợ là Xaphira bán một thửa đất. (2) Ông đồng ý với vợ giữ lại một phần tiền, rồi đem phần còn lại đặt dưới chân các Tông Ðồ. (3) Ông Phêrô mới nói: "Anh Khanania, sao anh lại để Xatan xâm chiếm lòng anh, khiến anh lừa dối Thánh Thần, mà giữ lại một phần giá thửa đất? (4) Khi đất còn đó thì nó chẳng còn là của anh sao? Bán đi rồi thì anh chẳng có quyền sử dụng tiền bán đó sao? Sao anh lại rắp tâm làm việc ấy? Anh đã không lừa dối người phàm, mà lừa dối Thiên Chúa". (5) Nghe những lời ấy, Khanania ngã xuống đất tắt thở. Tất cả những ai nghe kể lại chuyện này đều rất sợ hãi. (6) Các thanh niên đến liệm xác ông và đem đi chôn.
(7) Khoảng ba giờ sau, vợ ông đi vào nhà không hay biết chuyện đã xảy ra. (8) Ông Phêrô lên tiếng hỏi: "Chị nói cho tôi hay: anh chị bán thửa đất được bấy nhiêu, phải không?" chị ta đáp: "Vâng, được bấy nhiêu thôi". (9) Ông Phêrô liền nói: "Sao anh chị lại đồng lòng với nhau để thử thách Thần Khí Chúa? Kìa những người đã chôn cất chồng chị còn đứng ở ngoài cửa, họ sắp khiêng cả chị đi đấy!" (10) Lập tức bà ta ngã xuống dưới chân ông Phêrô và tắt thở. Khi vào, các thanh niên thấy bà đã chết, liền khiêng đi chôn bên cạnh chồng. (11) Toàn thể Hội Thánh và tất cả những ai nghe kể chuyện này đều rất sợ hãi.
Các Tông Ðồ làm phép lạ
(12) Nhiều dấu lạ điềm thiêng được thực hiện trong dân, nhờ bàn tay các Tông Ðồ.
Mọi tín hữu đều đồng tâm nhất trí, thường hội họp lại hành lang Salômôn. (13) Không một ai khác dám nhập đoàn với họ. Nhưng dân thì lại ca tụng họ. (14) Càng ngày càng có thêm nhiều người tin theo Chúa: cả đàn ông đàn bà rất đông.
(15) Người ta còn khiêng cả những kẻ đau ốm ra tận đường phố đặt trên giường trên chõng, để khi ông Phêrô đi qua, ít ra cái bóng của ông cũng phủ lên được một bệnh nhân nào đó. (16) Nhiều người từ các thành chung quanh Giêrusalem cũng lũ lượt kéo đến, đem theo những kẻ ốm đau cùng những người bị thần ô uế ám, và tất cả đều được chữa lành.
Các Tông Ðồ bị bắt và được giải thoát
(17) Bấy giờ, vị thượng tế cùng tất cả những người theo ông - tức là phái Xađốc - ra tay hành động. Ðầy lòng ghen tức, (18) họ bắt các Tông Ðồ, nhốt vào nhà tù công cộng.
(19) Nhưng ban đêm thiên sứ của Ðức Chúa mở cửa ngục, đưa các ông ra mà nói: (20) "Các ông hãy đi, vào đứng trong Ðền Thờ mà nói cho dân những lời ban sự sống". (21) Nghe thế, các ông vào Ðền Thờ ngay từ lúc rạng đông và bắt đầu giảng dạy.
Các Tông Ðồ ra trước Thượng Hội Ðồng
Vị thượng tế cùng những người kề cận đến và triệu tập Thượng Hội Ðồng và toàn thể viện bô lão Ítraen, rồi sai người vào nhà giam điệu các Tông Ðồ tới. (22) Nhưng khi thuộc hạ đến, họ không thấy các ông trong ngục. Họ trở về báo cáo (23) rằng: "Chúng tôi thấy ngục đóng kỹ lưỡng và những người lính canh đứng ở cửa; nhưng khi mở cửa ra, chúng tôi không thấy ai ở bên trong". (24) Nghe những lời ấy, viên lãnh binh Ðền Thờ và các thượng tế phân vân về các ông, không biết chuyện gì xảy ra. (25) Bấy giờ có một người đến báo cáo cho họ: "Những người các ông đã tống ngục, kìa họ đang đứng trong Ðền Thờ và giảng dạy cho dân!" (26) Viên lãnh binh bèn đi với bọn thuộc hạ và điệu các ông về, nhưng không dùng bạo lực vì sợ bị dân ném đá.
(27) Họ điệu các ông đến giữa Thượng Hội Ðồng; vị thượng tế hỏi các ông rằng: (28) "Chúng tôi đã nghiêm cấm các ông không được giảng dạy về danh ấy nữa, thế mà kìa các ông đã làm cho Giêrusalem ngập đầy giáo lý của các ông, lại còn muốn cho máu người ấy đổ trên đầu chúng tôi!". (29) Bấy giờ ông Phêrô và các Tông Ðồ khác đáp lại rằng: "Phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người phàm. (30) Ðức Giêsu đã bị các ông treo lên cây gỗ mà giết đi; nhưng Thiên Chúa của cha ông chúng ta đã làm cho Người chỗi dậy, (31) và Thiên Chúa đã ra tay uy quyền nâng Người lên, đặt làm thủ lãnh và Ðấng Cứu Ðộ, hầu đem lại cho Ítraen ơn sám hối và ơn tha tội. (32) Về những sự kiện đó, chúng tôi xin làm chứng, cùng với Thánh Thần, Ðấng mà Thiên Chúa đã ban cho những ai vâng lời Người". (33) Nghe vậy, họ giận điên lên và muốn giết các ông.
Ông Ga-ma-li-ên lên tiếng
(34) Bấy giờ có một người Pharisêu tên là Gamaliên đứng lên giữa Thượng Hội Ðồng; ông là một kinh sư được toàn dân kính trọng. Ông truyền đưa các đương sự ra ngoài một lát. (35) Rồi ông nói với Thượng Hội Ðồng: "Thưa quý vị là người Ítraen, xin quý vị coi chừng điều quý vị sắp làm cho những người này. (36) Thời gian trước đây, có Thêuđa nổi lên, xưng mình là một nhân vật và kết nạp được khoảng bốn trăm người; ông ta đã bị giết, và mọi kẻ theo ông cũng tan rã, không còn gì hết. (37) Sau ông, có Giuđa người Galilê nổi lên vào thời kiểm tra dân số, và lôi cuốn dân đi với mình; cả ông này cũng bị diệt, và tất cả những người theo ông ta đều bị tan tác. (38) Vậy giờ đây, tôi xin nói với quý vị: hãy để mặc những người này. Cứ cho họ về, vì nếu ý định hay công việc này là do người phàm, tất sẽ bị phá huỷ; (39) còn nếu quả thật là do Thiên Chúa, thì quý vị không thể nào phá huỷ được; không khéo quý vị lại thành những kẻ chống Thiên Chúa". Họ tán thành ý kiến của ông.
(40) Họ cho gọi các Tông Ðồ lại mà đánh đòn và cấm các ông không được nói đến danh Ðức Giêsu, rồi thả các ông ra. (41) Các Tông Ðồ ra khỏi Thượng Hội Ðồng, lòng hân hoan bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Ðức Giêsu.
(42) Mỗi ngày, trong Ðền Thờ và tại tư gia, các ông không ngừng giảng dạy và loan báo Tin Mừng về Ðức Kitô Giêsu.