Chương 10 => Sách Công Vụ Tông Ðồ | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Ông Phê-rô tới nhà một viên đại đội trưởng người Rô-ma

(1) Ở Xêdarê có một người tên là Conêliô làm đại đội trưởng thuô�c cơ đội gọi là cơ đội Italia. (2) Ông là người đạo đức và kính sợ Thiên Chúa, cũng như cả nhà ông; ông rộng tay bố thí cho dân và luôn luôn cầu nguyện cùng Thiên Chúa.

(3) Một hôm, vào khoảng giờ thứ chín, ông thấy rõ ràng trong một thị kiến một thiên sứ của Thiên Chúa vào nhà ông và nói: "Conêliô!" (4) Ông nhìn thẳng vào thiên sứ và phát sợ, ông nói: "Thưa Ngài, có việc chi vậy?" Thiên sứ đáp: "Lời cầu nguyện và việc bố thí của ông đã thấu toà Thiên Chúa khiến Người nhớ đến ông. (5) Vậy bây giờ ông hãy sai người đi Giaphô mời một người tên là Simon, cũng gọi là Phêrô. (6) Ông ấy trọ tại nhà một người thợ thuộc da tên là Simon, ở gần bờ biển". (7) Khi vị thiên sứ nói với ông Conêliô vừa đi khỏi, ông gọi hai người nhà và một người lính đạo đức trong số những người vẫn ở dưới quyền ông. (8) Ông kể cho họ nghe tất cả sự việc, rồi sai họ đi Giaphô.

(9) Hôm sau, đang khi họ đi đường và đến gần Giaphô, thì ông Phêrô lên sân thượng cầu nguyện; lúc đó, vào khoảng giờ thứ sáu. (10) Ông thấy đói và muốn ăn. Ðang khi người ta dọn bữa thì ông xuất thần. (11) Ông thấy trời mở ra và một vật gì sà xuống, trông như một tấm khăn lớn buộc bốn góc, đang được thả xuống đất. (12) Trong đó có mọi giống vật bốn chân và rắn rết sống trên đất, cùng mọi thứ chim trời. (13) Có tiếng phán bảo ông: "Phêrô, đứng dậy, làm thịt mà ăn!" (14) Ông Phêrô thưa: "Lạy Chúa, không thể được, vì không bao giờ con ăn những gì ô uế và không thanh sạch". (15) Lại có tiếng phán bảo ông lần thứ hai: "Những gì Thiên Chúa đã tuyên bố là thanh sạch, thì người chớ gọi là ô uế". (16) Việc ấy xảy ra đến ba lần, và lập tức vật ấy được đưa lên trời.

(17) Ông Phêrô còn đang phân vân tự hỏi thị kiến ông vừa thấy có ý nghĩa gì, thì những người ông Conêliô sai đi đã hỏi ra được nhà ông Simon, và họ đang đứng trước cổng. (18) Họ lớn tiếng hỏi có phải ông Simon, cũng gọi là Phêrô, trọ ở đấy không. (19) Ông Phêrô vẫn còn phân vân về thị kiến, thì Thần Khí bảo ông: "Kìa có ba người đang tìm ngươi. (20) Ðứng lên, xuống mà đi với họ, đừng ngần ngại gì, vì chính Ta đã sai họ đến". (21) Ông Phêrô xuống với những người ấy và nói: "đây chính tôi là người các ông đang tìm. Vì lý do nào các ông đến đây?" (22) Họ đáp: "Ông đại đội trưởng Conêliô, một người công chính, kính sợ Thiên chúa và được toàn dân Dothái chứng nhận là tốt, đã được một thánh thiên sứ linh báo là phải cho mời ông đến nhà, để được nghe các lời ông dạy". (23) Ông Phêrô liền rước họ vào và mời họ nghỉ lại.

Hôm sau, ông lên đường với họ; có mấy người anh em ở Giaphô cùng đi với ông. (24) Hôm sau nữa, ông vào Xêdarê. Bấy giờ ông Conêliô đang đợi; ông đã cho mời thân bằng quyến thuộc đến. (25) Khi ông Phêrô bước vào, thì ông Conêliô liền ra đón và phủ phục dưới chân ông mà bái lạy. (26) Nhưng ông Phêrô đỡ ông ấy lên và nói: "Xin ông đứng dậy, vì chính tôi đây cũng chỉ là người phàm". (27) Rồi ông vừa nói chuyện với ông Conêliô, vừa đi vào. Thấy có đông người tụ họp ở đó, (28) ông nói với họ: "Quý vị thừa biết: giao du hay vào nhà một người khác chủng tộc là điều cấm kỵ đối với người Dothái. Nhưng tôi thì Thiên chúa đã cho tôi thấy là không được gọi ai là ô uế hay không thanh sạch. (29) Vì thế khi được mời, tôi đã đến mà không hề chống cãi. Vậy tôi xin hỏi: vì lẽ nào quý vị đã mời tôi đến?" (30) Ông Conêliô trả lời: "Cách đây bốn hôm, vào khảng giờ này, lúc tôi đang đọc kinh giờ chín tại nhà, bỗng có một người đứng trước mặt tôi, y phục rực rỡ. (31) Người ấy nói với tôi: "Ông Conêliô, Thiên Chúa đã nhận lời cầu nguyện của ông và nhớ đến việc bố thí của ông. (32) Vậy ông hãy sai người đi Giaphô mời ông Simon, cũng gọi là Phêrô; ông ấy trọ tại nhà ông Simon, thợ thuộc da, ở gần bờ biển". (33) Lập tức tôi đã sai người đến mời ông, và ông đã có lòng tốt đến đây. Vậy bây giờ tất cả chúng tôi đang ở trước mặt Thiên Chúa, để nghe tất cả những gì Người đã truyền cho ông".

Ông Phê-rô giảng tại nhà ông Co-nê-li-ô

(34) Bấy giờ ông Phêrô lên tiếng nói: "Quả thật, tôi biết rõ Thiên Chúa không thiên vị người nào. (35) Nhưng hễ ai kính sợ Thiên Chúa và ăn ngay ở lành, thì bất cứ họ thuộc dân tộc nào, cũng đều được Người tiếp nhận.

(36) "Người đã gửi đến cho con cái nhà Ítraen lời loan báo Tin Mừng bình an, nhờ Ðức Giêsu Kitô, là Chúa của mọi người. (37) Quý vị biết rõ biến cố đã xảy ra trong toàn cõi Giuđê, bắt đầu từ miền Galilê, sau phép rửa mà ông Gioan rao giảng. (38) Quý vị biết rõ: Ðức Giêsu xuất thân từ Nadarét, Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Người. Ði tới đâu là Người thi ân giáng phúc tới đó, và chữa lành mọi kẻ bị ma quỷ kiềm chế, bởi vì Thiên Chúa ở với Người. (39) Còn chúng tôi đây xin làm chứng về mọi việc Người đã làm trong cả vùng dân Dothái và tại chính Giêrusalem. Họ đã treo Người lên cây gỗ mà giết đi. (40) Ngày thứ ba, Thiên Chúa đã làm cho Người chỗi dậy, và cho Người xuất hiện tỏ tường, (41) không phải trước mặt toàn dân, nhưng trước mặt những chứng nhân Thiên Chúa đã tuyển chọn từ trước, là chúng tôi, những kẻ đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại. (42) Người truyền cho chúng tôi phải rao giảng cho dân, và long trọng làm chứng rằng chính Người là Ðấng Thiên Chúa đặt làm thẩm phán, để xét xử kẻ sống và kẻ chết, (43) Tất cả các ngôn sứ đều làm chứng về Người và nói rằng phàm ai tin vào Người thì sẽ nhờ danh Người mà được ơn tha tội".

Ông Phê-rô làm phép rửa cho những người ngoại đầu tiên

(44) Ông Phêrô còn đang nói những điều đó, thì Thánh Thần đã ngự xuống trên tất cả những người đang nghe lời Thiên Chúa. (45) Những tín hữu thuô�c giới cắt bì cùng đến đó với ông Phêrô đều kinh ngạc vì thấy Thiên Chúa cũng ban Thánh Thần xuống trên cả các dân ngoại nữa, (46) bởi họ nghe những người này nói các thứ tiếng và tán dương Thiên Chúa. Bấy giờ ông Phêrô nói rằng: (47) "Những người này đã nhận được Thánh Thần cũng như chúng ta, thì ai có thể ngăn cản chúng ta lấy nước làm phép rửa cho họ?" (48) Rồi ông truyền làm phép rửa cho họ nhân danh Ðức Giêsu Kitô. Sau đó họ xin ông ở lại ít ngày.