Chương 2 => Sách Công Vụ Tông Ðồ | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Ngày lễ Ngủ Tuần

(1) Khi đến ngày lễ Ngữ Tuần, mọi người đang tề tựu ở một nơi, (2) bỗng từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp. (3) Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một. (4) Và ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả năng Thánh Thần ban cho.

(5) Lúc đó, tại Giêrusalem, có những người Dothái sùng đạo, từ các dân thiên hạ trở về. (6) Nghe tiếng ấy, có nhiều người kéo đến. Họ kinh ngạc vì ai nấy đều nghe các ông nói tiếng bản xứ của mình. (7) Họ sửng sốt, thán phục và nói: "Những người đang nói đó không phải là người Galilê cả ư? (8) Thế sao mỗi người chúng ta lại nghe họ nói tiếng mẹ đẻ của chúng ta? (9) Chúng ta đây, có người là dân Pácthia, Mêđia, Êlam, Mêxôpôtamia, Giuđê, Capađôkia, Pontô, và Axia, (10) có người là dân Phygia, Pamphylia, Aicập, và những vùng Libya giáp giới Kyrênê; nào là những người từ Rôma đến đây; (11) nào là người Dothái cũng như người đạo theo; nào là người đảo Kêta hay người Arập, vậy mà chúng ta đều nghe họ dùng tiếng nói của chúng ta mà loan báo những kỳ công của Thiên Chúa!" (12) Ai nấy đều sửng sốt và phân vân, họ bảo nhau: "Thế nghĩa là gì?" (13) Nhưng người khác lại chế nhạo: "Mấy ông này say bứ rồi!".

Ông Phê-rô giảng cho dân chúng

(14) Bấy giờ, ông Phêrô đứng chung với mười một Tông Ðồ, lớn tiếng nói với họ rằng: "Thưa anh em miền Giuđê và tất cả những người đang cự ngụ tại Giêrusalem, xin biết cho điều này, và lắng nghe những lời tôi nói đây. (15) Không, những người này không say rượu như anh em nghĩ, vì bây giờ mới là giờ thứ ba. (16) Nhưng đó là điều đã được ngôn sứ Giôen nói đến:

(17) Thiên Chúa phán:

Trong những ngày cuối cùng,

Ta sẽ đổ Thần Khí Ta trên hết thảy người phàm,

con trai con gái các ngươi sẽ trở thành ngôn sứ,

thanh niên sẽ thấy thị kiến,

bô lão sẽ được báo mộng.

(18) Trong những ngày đó, Ta cũng sẽ đổ Thần Khí Ta

cả trên tôi nam tớ nữ của Ta,

và chúng sẽ trở thành ngôn sứ.

(19) Ta sẽ cho xuất hiện những điềm thiêng trên trời cao,

và những dấu lạ dưới đất thấp,

đó là máu, lửa và những cột khói.

(20) Mặt trời sẽ trở nên tối tăm,

mặt trăng hoá thành máu,

trước khi ngày của Ðức Chúa đến,

ngày vĩ đại, vinh quang.

(21) Bấy giờ hết những ai kêu cầu danh Ðức Chúa,

sẽ được ơn cứu độ.

(22) "Thưa đồng bào Ítraen, xin nghe những lời sau đây. Ðức Giêsu Nadarét, là người đã được Thiên Chúa phái đến với anh em. Và để chứng thực sứ mệnh của Người, Thiên Chúa đã cho Người làm những phép mầu, điềm thiêng và dấu lạ giữa anh em. Chính anh em biết điều đó. (23) Theo kế hoạch Thiên Chúa đã định và biết trước, Ðức Giêsu ấy đã bị nộp, và anh em đã dùng bàn tay kẻ dữ đóng đinh Người vào thập giá mà giết đi. (24) Nhưng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại, giải thoát Người khỏi những đau khổ của cái chết. Vì lẽ cái chết không tài nào khống chế được Người mãi. (25) Quả vậy, vua Ðavít đã nói về Người rằng:

Tôi luôn nhìn thấy Ðức Chúa trước mặt tôi,

vì Người ở bên hữu, để tôi chẳng nao lòng.

(26) Bởi thế tâm hồn con mừng rỡ,

và miệng lưỡi hân hoan,

cả thân xác con cũng nghỉ ngơi trong niềm hy vọng.

(27) Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc linh hồn con trong cõi âm ty,

cũng không để Vị Thánh của Ngài phải hư nát.

(28) Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống,

và cho con được vui sướng tràn trề

khi ở trước Thánh Nhan.

(29) "Thưa anh em, xin được phép mạnh dạn nói với anh em về tổ phụ Ðavít rằng: người đã chết và được mai táng, và mộ của người còn ở giữa chúng ta cho đến ngày nay. (30) Nhưng vì là ngôn sứ và dòng dõi trên ngai vàng của người, (31) nên người đã thấy trước và loan báo sự Phục Sinh của Ðức Kitô khi nói: Người đã không bị bỏ mặc trong cõi âm ty và thân xác Người không phải hư nát. (32) Chính Ðức Giêsu đó, Thiên Chúa đã làm cho sống lại; về điều này, tất cả chúng tôi xin làm chứng. (33) Thiên Chúa Cha đã ra tay uy quyền nâng Người lên, trao cho Người Thánh Thần đã hứa, để Người đổ xuống: đó là điều anh em đang thấy đang nghe. (34) Thật vậy, vua Ðavít đã chẳng lên trời, thế mà lại nói:

Ðức Chúa phán cùng Chúa Thượng tôi:

Bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị,

(35) để rồi bao địch thù,

Cha sẽ đặt làm bệ dưới chân Con.

(36) "Vậy toàn thể nhà Ítraen phải biết chắc điều này: Ðức Giêsu mà anh em đã treo trên thập giá, Thiên Chúa đã đặt Người làm Ðức Chúa và làm Ðấng Kitô".

Những người trở lại đầu tiên

(37) Nghe thế, họ đau đớn trong lòng, và hỏi ông Phêrô cùng các Tông Ðồ khác: "Thưa các anh, vậy chúng tôi phải làm gì?" (38) Ông Phêrô đáp: "Anh em hãy sám hối, và mỗi người hãy chịu phép rửa nhân danh Ðức Giêsu Kitô; để được ơn tha tội; và anh em sẽ nhận được ân huệ là Thánh Thần. (39) Thật vậy, đó là điều Thiên Chúa đã hứa cho anh em, cũng như cho con cháu anh em và tất cả những người ở xa, tất cả những người mà Chúa là Thiên Chúa chúng ta sẽ kêu gọi". (40) Ông Phêrô còn dùng nhiều lời khác để long trọng làm chứng và khuyên nhủ họ. Ông nói: "Anh em hãy tránh xa thế hệ gian tà này để được cứu độ". (41) Vậy những ai đã đón nhận lời ông, đều chịu phép rửa. Và hôm ấy đã có thêm khoảng ba ngàn người theo đạo.

Cộng đoàn tín hữu đầu tiên

(42) Họ chuyên cần nghe các Tông Ðồ giảng dạy, hiệp thông với nhau, tham dự lễ bẻ bánh, và cầu nguyện.

(43) Mọi người đều kinh sợ, vì các Tông Ðồ làm nhiều điềm thiêng dấu lạ.

(44) Tất cả các tín hữu hợp nhất với nhau, và để mọi sự làm của chung. (45) Họ đem bán đất đai của cải, lấy tiền chia cho mỗi người tuỳ theo nhu cầu.

(46) Họ đồng tâm nhất trí, ngày ngày chuyên cần đến Ðền Thờ. Khi làm lễ bẻ bánh tại tư gia, họ dùng bữa với lòng đơn sơ vui vẻ. (47) Họ ca tụng Thiên Chúa, và được toàn dân thương mến. Và Chúa cho cộng đoàn mỗi ngày có thêm những người được cứu độ.