Chương 9 => Sách Công Vụ Tông Ðồ | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Ông Sao-lô được kêu gọi làm Tông Ðồ

(1) Ông Saolô vẫn còn hằm hằm những đe doạ và giết chóc đối với các môn đệ Chúa, nên đã tới gặp thượng tế (2) xin thư giới thiệu đến các hội đường ở Ðamát, để nếu thấy những người theo đạo, bất luận đàn ông hay đàn bà, thì bắt trói giải về Giêrusalem.

(3) Vậy đang khi ông đi đường và đến gần Ðamát, thì bỗng nhiên có một luồng ánh sáng từ trời chiếu xuống bao phủ lấy ông. (4) Ông ngã xuống đất và nghe có tiếng nói với ông: "Sa-un, Sa-un, tại sao ngươi bắt bớ Ta?" (5) Ông nói: "Thưa Ngài, Ngài là ai?" Người đáp: "Ta là Giêsu mà ngươi đang bắt bớ. (6) Nhưng ngươi hãy đứng dậy, vào thành, và người ta sẽ nói cho ngươi biết ngươi phải làm gì". (7) Những người cùng đi với ông dừng lại, sững sờ: họ nghe có tiếng nói, nhưng không trông thấy ai. (8) Ông Saolô từ dưới đất đứng dậy, mắt thì mở nhưng không thấy gì. Người ta phải cầm tay dắt ông vào Ðamát. (9) Suốt ba ngày, ông không nhìn thấy, cũng chẳng ăn, chẳng uống.

(10) Bấy giờ ở Ðamát có một môn đệ tên là Khanania. Trong một thị kiến, Chúa phán với ông: "Khanania!" Ông thưa: "Dạ, lạy Chúa, con đây". (11) Chúa bảo ông: "Ðứng lên, đi tới phố gọi là phố Thẳng, đến nhà Giuđa tìm một người tên là Saolô quê ở Tácxô, vì kìa, người ấy đang cầu nguyện (12) và thấy một ngưòi tên là Khanania đi vào, đặt tay trên mình để làm cho mình lại thấy được". (13) Ông Khanania thưa: "Lạy Chúa, con đã nghe lắm kẻ nói về người ấy, về tất cả những điều ác người ấy đã làm cho các thánh Chúa tại Giêrusalem. (14) Còn ở đây, người ấy được các thượng tế cho quyền bắt trói tất cả những ai kêu cầu danh Chúa". (15) Nhưng Chúa phán với ông: "Cứ đi, vì người ấy là lợi khí Ta chọn để mang danh Ta đến trước mặt các dân ngoại, các vua chúa và con cái Ítraen. (16) Thật vậy, chính Ta sẽ chỉ cho người ấy thấy tất cả những đau khổ người ấy phải chịu vì danh Ta". (17) Ông Khanania liền đi; ông vào nhà, đặt tay trên ông Saolô và nói: "Anh Sa-un, Chúa đã sai tôi đến đây, Người là đức Giêsu, Ðấng đã hiện ra với anh trên đường anh tới đây. Người sai tôi đến để anh lại thấy được và để anh được đầy Thánh Thần". (18) Lập tức có những cái gì như vảy bong ra khỏi mắt ông Saolô, và ông lại thấy được. Ông đứng dậy và chịu phép rửa. (19) Rồi ông ăn và khoẻ lại.

Ông Sao-lô rao giảng tại Ða-mát

Ông ở lại Ðamát với các môn đệ mấy hôm, (20) rồi lập tức ông bắt đầu rao giảng Ðức Giêsu trong các hội đường, rằng Người là Con Thiên Chúa. (21) Mọt người nghe ông giảng đều kinh ngạc và nói: "Ông này chẳng phải là người Giêrusalem vẫn tiêu diệt những ai kêu cầu danh Giêsu sao? Chẳng phải ông đã đến đây với mục đích bắt trói họ giải về cho các thượng tế sao?" (22) Nhưng ông Saolô càng thêm vững mạnh, và ông làm cho người Dothái ở Ðamát phải bẽ mặt, khi minh chứng rằng Ðức Giêsu là Ðấng Mêsia.

(23) Sau một thời gian khá lâu, người Dothái cùng nhau bàn kế giết ông Saolô; (24) nhưng ông biết được âm mưu của họ. Thậm chí người ta canh giữ các cửa thành ngày đêm, để giết ông. (25) Nhưng ban đêm, các môn đệ ông đã đưa ông qua tường thành bằng các đặt ông ngồi trong một cái thúng rồi dòng dây thả xuống.

Ông Sao-lô tới thăm Giê-ru-sa-lem

(26) Khi tới Giêrusalem, ông Saolô tìm cách nhập đoàn với các môn đệ. Nhưng mọi người vẫn còn sợ ông, vì họ không tin ông là một môn đệ. (27) Ông Banaba liền đứng ra bảo lãnh đưa ông Salolô đến gặp các Tông đồ, và tường thuật cho các ông nghe chuyện ông ấy được thấy Chúa hiện ra trên đường và phán dạy làm sao, cũng như việc ông ấy đã mạnh dạn rao giảng nhân danh Ðức Giêsu tại Ðamát thế nào. (28) Từ đó ông Saolô cùng với các Tông Ðồ đi lại hoạt động tại Giêrusalem. Ông mạnh dạn rao giảng nhân danh Chúa. (29) Ông thường đàm đạo và tranh luận với những người Dothái theo văn hoá Hylạp. Nhưng họ tìm cách giết ông. (30) Các anh em biết thế, liền dẫn ông xuống Xêdarê và tiễn ông lên đường về Tácxô.

Thời kỳ yên ổn

(31) Hồi ấy, trong khắp miền Giuđê, Galilê và samaria, Hội Thánh được bình an, được xây dựng vững chắc và sống trong niềm kính sợ Chúa, và ngày một thêm đông, nhờ Thánh Thần nâng đỡ.

Ông Phê-rô chữa một người tê bại ở Lốt

(32) Bấy giờ ông Phêrô rảo khắp nơi, xuống thăm cả các thánh cư ngụ tại Lốt. (33) Nơi đây ông gặp thấy một người tên là Ênê liệt giường đã tám năm, vì anh bị tê bại. (34) Ông Phêrô nói với anh ta: "Anh Ênê, Ðức Giêsu Kitô chữa anh khỏi. Anh hãy đứng dậy và tự dọn giường lấy". Lập tức anh đứng dậy. (35) Tất cả những người cư ngụ ở Lốt và đồng bằng Saron thấy anh, và họ trở lại cùng Chúa.

Ông Phê-rô làm cho một ngưòi chết sống lại

(36) Ở Giaphô, trong số các môn đệ có một bà tên là Tabitha, có nghĩa là Linh Dương. Bà này đầy công đức vì những việc lành và bố thí bà đã làm. (37) Trong những ngày ấy, bà mắc bệnh và qua đời. Người ta tắm xác cho bà và đặt ở lầu trên. (38) Vì Lốt gần Giaphô, nên khi các môn đệ nghe biết ông Phêrô ở đó, liền cử hai người đến mời: "Xin ông đến với chúng tôi, đừng trì hoãn".

(39) Ông Phêrô đứng dậy cùng đi với họ. Tới nơi, người ta đưa ông lên lầu trên. Các bà goá xúm lại quanh ông, vừa khóc vừa cho ông xem những áo dài và áo choàng bà Linh Dương đã may khi còn sống với họ. (40) Ông Phêrô cho mọi người ra ngoài, rồi quỳ xuống cầu nguyện. Sau đó, ông quay lại về phía thi hài và ra lệnh: "Bà Tabitha, hãy đứng dậy !" Bà ấy mở mắt ra, và khi thấy ông Phêrô, liền ngồi dậy. (41) Ông đưa tay đỡ bà đứng dậy, rồi gọi các thánh và các bà goá lại và cho thấy bà đang sống. (42) Cả thành Giaphô đều biết việc này, và có nhiều người tin vào Chúa.

(43) Ông Phêrô ở lại Giaphô khá lâu, tại nhà một người thợ thuộc da tên là Simon.