Chương 16 => Tin Mừng Theo Thánh Luca | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



5. Về Của Cải. Luật Cộng Ðoàn

 

Người quản lý bất lương

1 Ngài nói cùng môn đồ: "Xưa có một người nhà giàu: ông có người quản lý, tên này bị người ta tố cáo với ông là đã phá của nhà ông. 2 Ông gọi nó đến và bảo: "Thế tôi nghe gì về anh đó?Anh đã giữ việc ra sao, anh hãy tính sổ đi! Vì anh không còn có thể làm quản lý nữa". 3 Người quản lý tự nói với mình: "Tôi sẽ làm gì? Vì chủ tôi cất quyền quản lý khỏi tay tôi. Cuốc mướn thì tôi không có sức; ăn mày thì xấu hổ!... 4 Làm gì ư? thôi tôi biết rồi, để làm sao khi đã bị truất chức quản lý, người ta sẽ đón rước tôi về nhà họ". 5 Các khách nợ của chủ, y gọi lại từng người một, với người thứ nhất, y nói: "Ông nợ chủ tôi bao nhiêu?" 6 Người ấy nói: "Một trăm thùng dầu". Y bảo: "Ông cầm lấy văn tự, ngồi nhanh xuống mà viết đi: Năm mươi". 7 Rồi với người khác, y nói: "Ông nợ bao nhiêu?" Người ấy đáp: "Một trăm bồ lúa". Y bảo: "Ông cầm lấy văn tự mà viết đi: Tám mươi".

8 "Và Chúa khen người quản lý bất lương vì đã biết xử trí khôn khéo!"

"Vì với đồng loại của mình, con cái đời này khôn hơn con cái sự sáng!"

9 "Và Ta bảo các ngươi: hãy dùng tiền của bất lương mà gây thân nghĩa, ngõ hầu khi tiền của táng tận, người ta đón rước các ngươi vào nhà tạm đời đời."

10 "Khi chút ít mà trung tín, thì nhiều cũng mới trung tín; khi chút ít mà đã bất lương, thì nhiều, cũng bất lương. 11 Vậy nếu nơi tiền của bất lương, các ngươi không trung tín, thì của chân thật ai nào sẽ ký thác cho các ngươi? 12 Và nếu về của ngoại lai, các ngươi đã thất trung, thì điều riêng thuộc các ngươi, ai nào sẽ ban cho các ngươi?"

13 "Một tôi tớ không thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó sẽ ghét người này và mến người kia, hoặc tha thiết với chủ này mà khinh màng chủ nọ. Các ngươi không thể làm tôi Thiên Chúa và Tiền của được".

Biệt phái tự kiêu

14 Biệt phái vốn tham tiền, nghe được các điều ấy, thì lên mặt khinh khỉnh đối với Ngài. 15 Nhưng Ngài bảo họ: "Các ông là những người ra vẽ công chính trước mặt người ta, nhưng Thiên Chúa biết lòng các ông. Bởi vì điều người ta cho là cao siêu, thì lại là điều nhờm tởm trước mặt Thiên Chúa".

Di ngôn về Lề luật, li dị

16 "Cho đến Yoan, là Lề luật và các Tiên tri; từ bấy giờ Nước Thiên Chúa được loan báo, và mọi người sấn xả đi vào."

17 "Trời đất qua đi còn dễ hơn là một phết của lề luật bị rơi mất."

18 "Ai rẫy vợ mình và cưới người khác là phạm tội ngoại tình, và ai cưới người vợ bị chồng rẫy cũng phạm tội ngoại tình".

Người phú hộ và Lazarô ăn mày

19 "Xưa có một người nhà giàu, ăn mặc những gấm tiá, và hàng mịn; ngày ngày yến tiệc linh đình. 20 Laị có người ăn mày, tên là Lazarô, người ta vất bỏ bên cổng nhà ông, mình đầy lở lói, 21 những ao ước có được những miếng thừa liệng dưới bàn ông nhà giàu mà ngốn cho no... Lại còn bầy chó hoang đến liếm các ung nhọt người ấy. 22 Nhưng xảy ra là ngươì ăn mày chết, và được các thiên thần đem lên dự tiệc ngay nơi lòng Abraham. Còn ông nhà giàu cũng chết và được đem tống táng."

23 "Trong âm phủ, giữa những cực hình, người ấy ngẩng mắt lên, thấy đàng xa Abraham cùng Lazarô nơi lòng ông. 24 Người ấy mới kêu lên và nói: "Lạy cha Abraham, xin thương xót tôi, và sai Lazarô nhúng đầu ngón tay một chút nước mà thấm dọi lưỡi tôi, vì tôi quằn quại đây trong ngọn lửa này". 25 Nhưng Abraham nói: "Hỡi con, hãy nhớ lại: suốt đời con đã lĩnh cả sự lành phần con, còn Lazarô cũng lĩnh: nhưng chỉ là tai với họa; còn bây giờ Lazarô được an ủi nơi đây, và con phải quằn quại đau đớn. 26 Vả chăng giữa chúng ta và các ngươi, đã cắt ngang định sẵn một vực thẳm, khiến cho tự bên này có ai muốn cũng không thể qua bên các ngươi, và tự bên ấy, người ta không quá giang đến được với chúng ta".

27 "Người ấy lại nói: "Vậy thì, thưa Cha, con xin Cha sai Lazarô đến nhà cha con, 28 vì con có năm anh em, ngõ hầu Lazarô làm chứng răn dạy chúng, kẻo chúng cũng phải sa vào chốn cực hình này". 29 Abraham mới nói: "Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài". 30 Người ấy đáp: "Thưa Cha Abraham, không đâu! song nếu có ai từ cõi chết mà về nói với chúng, tất chúng sẽ hối cải". 31 Nhưng (Abraham) bảo người ấy: "Nếu chúng không nghe Môsê và các tiên tri, thì dẫu cho có ai sống lại từ cõi chết, chúng cũng chẳng ngã lẽ đâu!"