Chương 7 => 1 Macabê | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Ðêmêtrius làm vua
1 Năm 151, Ðêmêtrius con của Sêleukus ra khỏi Rôma và lên thuyền với dăm ba người đến một thành duyên hải và đã xưng vương ở đó. 2 Xảy ra là trong khi ông tiến vào hoàng triều của tổ tiên ông, thì binh lực bắt lấy Antiôkhô và Lysias mà điệu đến cho ông. 3 Biết việc xảy ra, ông nói: "Ðừng để ta thấy mặt chúng!" 4 Binh lực đã giết họ, và Ðêmêtrius lên ngự ngai vương quyền của ông. 5 Tất cả những người bất lương vô đạo đến gặp ông, có Alkimos hướng dẫn, người có tham vọng làm thượng tế. 6 Chúng cáo tội dân với nhà vua rằng: "Yuđa và các anh em hắn giết hạ các thân hữu ngài và đánh chúng tôi bạt xứ. 7 Vậy bây giờ xin ngài sai một người nào tin cậy đi xem cho tường, sự tàn phá hắn đã gây cho chúng tôi và cho tỉnh của nhà vua; rồi trừng trị chúng và tất cả những ai trợ giúp chúng".
8 Vua chọn Bakkhiđes trong hàng thân hữu của vua, chúa cai vùng Bên-Kia-Sông, một đại thần trong nước và trung tín với nhà vua; 9 vua sai ông ấy đi cùng với Alkimos người vô đạo mà vua đã đặt lên chức thượng tế và truyền cho ông phải hành tội con cái Israel. 10 Chúng đã khởi hành và đến với binh lực đông đảo trong đất Yuđa. Chúng sai sứ giả đến với Yuđa và anh em ông với những lời ôn hòa phỉnh phờ. 11 Nhưng các người này không màng theo lời lẽ của chúng, vì chúng đã đến với binh lực đông đảo. 12 Hội đồng các ký lục về tựu lại bên Alkimos và Bakkhiđes để giải quyết sao cho công bằng. 13 Các Assiđi là những người hầu hết trong làng con cái Israel đã cầu hòa với chúng, 14 vì họ nói: "Chính một nhân vật tư tế thuộc dòng giống Aharôn đến với binh lực: Ông sẽ không làm hại ta". 15 Ông nói với họ những lời ôn hòa và thề với họ rằng: "Chúng tôi không tìm cách hại các ông và thân hữu các ông đâu". 16 Họ đã tin vào ông; nhưng đã bắt lấy sáu mươi người trong họ mà giết đi trong một ngày, chiếu theo lời đã chép: "17 Xác các thánh của người và máu họ, chúng đã đổ xung quanh Yêrusalem, và không người chôn cất họ". 18 Kinh hãi và run sợ xâm nhập toàn dân, vì người ta nói: "Chúng không có chút gì là tín thành, chính trực, vì chúng đã vi phạm điều ước và lời chúng đã thề".
19 Bakkhiđes rời khỏi Yêrusalem và đem đóng quân ở Bet-Zaith; ông sai đi bắt nhiều người đã qui thuận với ông và ít nhiều người trong dân, và đã hạ sát (mà quăng) vào giếng nước lớn; 20 đoạn ông trao tỉnh hạt cho Alkimos và để lại cho hắn binh lực để chống đở hắn; rồi ông hồi kinh. 21 Alkimos chiến đấu cho chức thượng tế của hắn. 22 Và tất cả những kẻ làm rối loạn trong dân về phe với hắn và lộng quyền trên xứ Yuđa và gây họa lớn trong Israel. 23 Yuđa thấy tất cả sự dữ Alkimos và bè lũ đã làm giữa con cái Israel, còn quá hơn là dân ngoại, 24 ông rảo khắp bờ cõi Yuđê và xung quanh và rửa hận trên những người đã qui thuận, không để chúng lai vãng về vùng quê. 25 Khi Alkimos thấy Yuđa và những người phe ông đã lên mạnh thế và biết mình không thể chống lại nỗi thì hắn về chầu vua và cáo tội họ những điều ác độc.
Nikanor và trận Kapharsalama
26 Vua sai Nikanor, một trong các tướng thuộc hàng các tôn ông, nhưng đố kỵ và thù địch với Israel, và truyền lịnh cho ông phải trừ tiệt dân. 27 Nikanor đến Yêrusalem với nhiều quân binh và sai người đến Yuđa và anh em ông, với những lời ồn hòa phỉnh gạt, mà rằng: "28 Làm sao đừng có chuyện tranh đấu giữa tôi và các ông; tôi sẽ đến với một ít người để giáp mặt các ông, một cách ôn hòa". 29 Hắn đến gặp Yuđa; họ chào hỏi và vấn an nhau. Nhưng địch đã sẵn sàng bắt cóc Yuđa. 30 Yuđa hay được sự thế, là hắn đã có mưu gian đến gặp ông; ông kinh hãi bỏ đi và không còn muốn giáp mặt hắn lại nữa. 31 Nikanor biết ý định của mình đã bại lộ; và hắn xuất trận nghinh chiến với Yuđa ở Kapharsalama. 32 Phía Nikanor có chừng năm trăm người thiệt mạng, còn lại chúng chạy trốn vào thành Ðavit.
Ðền thờ bị đe dọa
33 Sau các biến sự ấy, Nikanor lên núi Sion; có ít tư tế và kỳ mục của dân ra khỏi Nơi Thánh, chào và vấn an hắn cùng chỉ cho hắn thấy lễ thượng hiến dâng tiến để cầu nguyện cho vua. 34 Nhưng hắn chế diễu và nhạo cười họ, làm uế nhơ họ và văng ra những lời kiêu mạn. 35 Hắn tức tối mà thề rằng: "Lần này nếu không nộp Yuđa và đạo binh của nó trong tay ta, thì khi ta an toàn trở về lại, ta sẽ đốt nhà này!" Rồi hắn đùng đùng nỗi giận đi ra. 36 Các tư tế đi vào; họ dừng trước lê đàn và Cung thánh mà khóc lóc và nói: "37 Chính Người đã chọn Nhà này, để cho Danh Người được kêu khấn trên Nhà ấy, để làm nhà khẩn nguyện và cầu xin cho dân Người. 38 Xin hãy báo phục trên con người ấy và trên đạo binh của nó, cho chúng nó chết gươm đâm. Xin hãy nhớ đến những lời lộng ngôn của chúng và đừng dung chúng lâu nữa".
Nikanor ở Ađasar
39 Nikanor ra khỏi Yêrusalem và đóng quân ở Bet-Khôrôn; và có đạo quân từ Syri đến hiệp lực với hắn. 40 Còn Yuđa thì đóng quân ở Ađasa với ba ngàn người. Yuđa cầu nguyện và nói: "41 Khi những người của vua lộng ngôn, thì thần sứ của Người đã xuất hiện và đánh giết một trăm tám mươi lăm ngàn người của chúng. 42 Cũng vậy xin Người chà đạp đạo binh kia trước mặt chúng tôi hôm nay, cho mọi người khác nhận biết là hắn đã nói lời chẳng lành trên Nơi Thánh của Người; xin hãy xét xử nó chiếu theo lòng độc ác của nó!"
43 Hai đạo binh đã giao chiến ngày 13 tháng Ađar; và đạo binh của Nikanor bị đè bẹp, và chính hắn đã tử trận trước tiên. 44 Khi đạo binh của Nikanor thấy hắn đã bổ nhào, thì chúng đã quăng khí giới mà tẩu thoát. 45 (Quân của Yuđa) đã đuổi theo chúng một ngày đàng, từ Ađasa đến đường Gazara; họ cho thổi loa gióng hiệu theo sau chúng. 46 Từ các làng mạc Yuđê xung quanh, người ta đổ ra bao vây chúng; và chúng phải quay lại lũ này trên lũ khác; và chúng đã thiệt mạng, gươm đâm hết thảy, không còn sót lại một người nào. 47 Người ta thu dọn chiến phẩm và của hôi, cùng thủ cấp của Nikanor với tay phải hắn đã kiêu mạn giơ lên; người ta đem bêu lên thành Yêrusalem. 48 Dân rất đỗi hân hoan và mừng ngày ấy như ngày vui lớn. 49 Và người ta quyết định hằng năm sẽ mừng ngày ấy vào mười ba tháng Ađar. 50 Xứ Yuđa đã được yên hàn ít ngày.