Chương 14 => 1 Macabê | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Ca tụng Simon

1 Năm 172, vua Ðemetrius triệu tập binh lực của ông và trẩy đi Mêđi, để tìm tiếp viện mà chiến đấu với Tryphôn. 2 Arsakê, vua Batư và Mêđia nghe tin Ðemetrius đã xâm nhập bờ cõi mình thì sai một tướng đi bắt sống ông. 3 Tướng này đã đi và đánh bại đạo binh của Ðemetrius và bắt được ông dẫn về cho Arsakê giam tù. 4 Xứ Yuđê đã được yên hàn suốt những ngày đời Simon.

Ông đã tìm hạnh phúc cho dân tộc,

và người ta hài lòng dưới quyền của ông,

cũng như thấy ông vinh sang suốt mọi ngày.

5 Với bao huân công hiển hách,

ông còn chiếm được Yoppê làm cảng

mà mở lối ra các cù lao biển cả.

6 Ông đã mở rộng bờ cõi dân tộc

và nắm chắc được cả xứ.

7 Ông đã thâu họp bao lũ tù đày,

đã bá chủ Gazara, Bet-Xur, Thượng đồn

và trừ khử khỏi đó mọi tàn tích ô nhơ,

và đã không còn ai chống lại được ông.

8 Người người an cư lạc nghiệp,

đất đã sản xuất hoa màu

và cây trong đồng bói quả.

9 Bô lão an tọa ở các sân làng,

hết thảy hàn huyên kể lể hạnh phúc,

trai tráng thì mặc lấy chiến bào vinh quang

10 Ông cấp lương thực cho các thành,

và biến cải chúng thành đồn kiên cố,

khiến cho danh ông vang đến mút cùng mặt đất.

11 Ông đã kiến tạo thanh bình trên cả xứ,

và Israel hớn hở mừng vui lớn.

12 Mỗi người ngồi dưới gốc nho vả nhà mình,

không còn sợ người nào hiếp đáp.

13 Kẻ gây hấn với họ biến dạng trong xứ,

trong những ngày ấy các vua cũng bị triệt hạ.

14 Ông làm cho hạnh khiêm ti của dân vững mạnh,

ông đã dõi tìm Lề luật

và khử trừ mọi kẻ vô đạo ác nhân.

15 Ông đã làm rạng vinh nơi thánh

đồ thờ nơi thánh ông đã tăng lên gấp bội.

 

Tái lập bang giao với Spartra và Rôma

16 Ở Rôma và cả ở Spartra, người ta nghe tin Yônatan đã chết thì lấy làm buồn lắm. 17 Nhưng khi họ được tin là Simon anh của ông đã lên làm thượng tế thay ông, vả lại làm chủ được cả xứ và các thành trong xứ, 18 thì họ đã viết thư cho ông, trên bảng đồng để tái lập với ông tình hữu nghị và minh ước họ đã kết với Yuđa và Yônatan, các em của ông. 19 Thư đã được công bố trước đại hội ở Yêrusalem.

20 Ðây là bản sao lục bức thư dân Sparta đã gửi:

"Các quan chức và nhân dân Sparta kính gởi lời chào đại tế Simon, các kỳ mục, các tư tế và toàn thể nhân dân Dothái. 21 Các sứ giả các ngài đã phái đến với quốc dân chúng tôi, đã loan tin cho chúng tôi về vinh sang và danh dự của các ngài, và chúng tôi đã vui mừng khi họ đến. 22 Các điều họ đã nói, chúng tôi đã ghi trong nghị quyết của quốc dân thế này: Numênios, con của Antiôkhô, và Antipater, con của Yasôn, sứ giả của dân Dothái đã đến nơi chúng ta để tái lập tình hữu nghị với chúng ta. 23 Nhân dân đã thuận ý long trọng đón tiếp các sứ giả và giữ lại trong hồ sơ văn khố bản sao lục các diễn từ của họ, ngõ hầu nhân dân Sparta giữ lại ký ức". Và họ chép lại bản sao lục về các việc ấy cho thượng tế Simon.

24 Sau đó, Simon sai Numênios đi Rôma, đem theo một thuẫn vàng nặng 1000 cân để củng cố minh ước với họ.

 

Bản tuyên dương công trạng Simon

25 Khi nhân dân nghe biết các điều ấy, họ nói: "Ta biết lấy gì để tri ân Simon và các con ông? 26 Vì ông, anh em ông và gia đình thân phụ ông đã tỏ ra hùng dũng chiến đấu đánh đuổi kẻ thù khỏi Israel, và vãn hồi quyền tự do cho Israel". Họ đã khắc bảng đồng và đặt trên những bia dựng ở núi Sion. 27 Và đây là bản sao lục văn thư ấy:

"Ngày 18 Êlul, năm 172 tức là năm thứ ba dưới thời thượng tế Simon, đại nhân, trong Asaramel, 28 trong phiên họp lớn gồm các tư tế và dân, hàng lãnh đạo dân tộc và các kỳ mục trong xứ, đã được thông tri cho chúng tôi là:

29 Khi có lắm lần giặc giã xảy ra trong xứ, Simon, con của Mattathya, [thuộc con cái] Yoyarip, và anh em ông đã xã thân liều đến tính mạng và đã chống cự lại những kẻ nghịch với dân tộc họ, để bảo tồn Nơi Thánh và Lề Lề luật, và đã đem lại vinh dự lớn lao cho dân tộc họ. 30 Yônatan đã đoàn kết lại dân tộc và đã làm Thượng tế của dân, đoạn đã sum vầy với tiền nhân. 31 Ðịch thù của họ muốn xâm lăng xứ sở của họ để tàn phá xứ sở và giơ tay phạm đến Nơi Thánh của họ. 32 Bấy giờ Simon chỗi dậy và đã chiến đấu vì dân tộc ông và đã chi tiêu nhiều tiền của riêng ông, cung cấp khí giới cho quân đội dân tộc ông và phát lương cho họ, 33 ông đã bố phòng các thành Yuđê và Bet-xur, ở bên rìa bờ cõi Yuđê, nơi trước kia có đặt khí giới của quân thù, và ông đã đặt binh Dothái canh phòng. 34 Ông cũng đã bố phòng Yoppê trên bờ biển và Gazara trong ranh giới Azôtô, nơi trước kia quân thù trấn đóng; và ông đã định cư người Dothái ở đó. Ông đã trữ trong các thành ấy những gì cần thiết cho việc tái thiết. 35 Dân nhận thấy lòng tín thực của Simon, và vinh quang ông có ý định gầy dựng cho dân tộc ông, thì họ đã bổ nhiệm ông làm thủ lãnh trên họ và làm thượng tế, vì ông đã thực hiện được các sự việc ấy, và vì đức độ và lòng trung thành ông đã giữ được đối với dân tộc; quả ông đã tìm đủ mọi cách để đề cao dân của ông lên. 36 Vào những ngày đời, ông đã thành tựu công việc trong việc diệt trừ dân ngoại khỏi xứ sở và quân đóng trong thành Ðavít, ở Yêrusalem, những kẻ đã xây một Thượng đồn làm căn cứ để ra làm nhơ uế xung quanh Nơi Thánh và làm thương tổn nhiều cho sự tinh sạch của (Ðền thờ). 37 Và ông đã cho đặt những người Dothái ở đó, ông đã bố phòng để duy trì an ninh cho xứ, cho thành và đã xây cao các tường Yêrusalem. 38 Vua Ðêmêtrius, vì thế, đã y nhận chức thượng tế của ông, 39 và đã liệt ông vào hàng thân hữu của mình cũng đã cho ông vinh thăng rất mực. 40 Quả thế Ðêmêtrius đã nghe biết là người Dothái được được người Rôma gọi là thân hữu, cùng là đồng minh cùng là huynh đệ, và lại đã trọng thể nghinh đón các sứ giả của Simon, 41 và lại nữa, người Dothái và các tư tế đã quyết nghị để Simon làm thủ lĩnh và thượng tế mãi mãi cho đến khi nào một tiên tri trung thực chỗi dậy, 42 và làm thống tướng trên họ, ngõ hầu ông chăm lo đến Nơi Thánh, cắt đặt những người quản sóc các công việc liên can đến Nơi Thánh, và xứ sở, đến binh khí và đồn lũy. 43 (Ngõ hầu ông chăm lo đến các Nơi Thánh), khiến mọi người phải vâng phục ông. Và tất cả các văn tự trong xứ phải mang tên ông, và ông được vận bào cẩm điều và mang đồ vàng. 44 Không ai trong dân hay trong hàng tư tế được vi phạm một điều nào trong các khoản này, hay nói nghịch lại các điều ông nói; được nhóm họp trong xứ mà không có ông, được vận bào cẩm điều và mang cài vàng trên mình. 45 Ai làm nghịch lại các điều này hay vi phạm khoản nào tất bị trừng trị. 46 Toàn dân ưng thuận đề nghị với Simon hãy thi hành như thế. 47 Simon đã chấp nhận và thuận tình giữ chức thượng tế, làm thống tướng, và làm phiên hầu trên dân Dothái cùng hàng tư tế và làm đầu mọi người".

48 (Và họ truyền) phải khắc văn thư này trên bảng đồng và đặt nơi hành lang quanh Nơi Thánh ở một chỗ đặc biệt chỉ định, 49 và đặt những bản sao lục trong kho báu để Simon và con cái ông sử dụng.