Chương 11 => Thư Thứ Hai Gửi Tín Hữu Corinthô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
2. Sự Nghiệp Của Phaolô
Những lời dọn trước: phân trần về lòng vô tư lợi
1 Mà phải chi anh em đành chịu đựng ít chút điên tàng của tôi! Ðã hẳn là anh em đành chịu rồi! 2 Vì bởi anh em, tôi phát ghen lên, cái ghen của Thiên Chúa: Tôi đã đính hôn anh em cho một người độc nhất, để tiến dâng anh em cho Ðức Kitô, như một nữ trinh thanh khiết. 3 Nhưng tôi sợ rằng: như Eva bị con rắn quyến rũ sa tròng quỉ quyệt nó bày, tâm tư của anh em cũng bại hoại, mất dạ đơn thành [mất lòng thanh khiết] đối với Ðức Kitô,4 Vì nếu có người đến giảng một Ðức Yêsu khác, chúng tôi đã không giảng; hay anh em phải chịu lấy một Thần khí nào khác, anh em đã không chịu lấy; hay một Tin Mừng nào khác, anh em đã không lĩnh lấy, thì anh em sẵn lòng chịu đựng ngay. 5 Thiết tưởng, nào tôi có thua gì những "tông đồ thượng đẳng" kia! 6 Cho đi về hùng biện tôi chỉ là một tục tử, nhưng về trí tri hẳn không thế! Trong mọi dịp chúng tôi đã tỏ cho anh em thấy rồi, về mọi phương diện.
7 Hay tôi đã lầm lỗi bởi vì hạ mình xuống để anh em được nhắc lên, tôi đã giảng Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em một cách không công? 8 Tôi đã bóc lột các hội thánh khác, ăn lương nơi họ, để phục vụ anh em. 9Ở giữa anh em mà có túng thiếu, tôi đã chẳng ăn vạ người nào. Vì chúng tôi có túng thiếu, thì việc đắp điếm vào là do chính các anh em từ Makêdonia tới đã đảm nhiệm. Và trong mọi dịp, tôi đã giữ mình và sẽ giữ mình để khỏi gánh nặng cho anh em. 10 Quả như nơi tôi có sự thật của Ðức Kitô, thì sẽ không ai bịt miệng tôi được, nếu tôi muốn vinh vang về điều ấy trong các miền Akhaia. 11 Tại sao? Tại sao tôi không yêu mến anh em ư? Có Thiên Chúa biết!
Hạng tông đồ giả
12 Ðiều tôi làm, tôi sẽ cứ làm, ngõ hầu chận đứng cơ hội của những người chỉ muốn kiếm cho ra cơ hội hầu được sánh tày chúng tôi trong điều họ muốn vinh vang. 13 Vì những người như thế là tông đồ giả, là hạng thợ gian, trá hình giả dạng làm tông đồ của Ðức Kitô. 14 Nhưng có lạ gì! Vì chính Satan cũng trá hình làm thiên thần sáng láng! 15 Thế thì có gì là quá quắt, khi những tôi tớ của nó trá hình làm người phục vụ cho sự công chính! Vận cùng của họ sẽ tương xứng với việc họ làm!
16 Tôi xin nói lại, đừng ai tưởng tôi đã hóa khùng! Chẳng vậy, thì hãy đành chịu lấy tôi như người khùng vậy, để tôi cũng vinh vanh ít chút. 17 Ðiều tôi nói, đã hẳn, tôi nói không đúng theo (tinh thần) của Chúa, nhưng như thể đang lúc nổi khùng bởi cầm chắc như thể mình cũng có lý mà vinh vang. 18 Bởi chưng lắm kẻ vinh vang vì lẽ xác thịt, thì tôi cũng vinh vang được. 19 Vả chăng, anh em đúng điệu quân tử, vui lòng chịu đựng những hạng điên khùng! 20 Anh em đành chịu người ta áp chế, người ta đục khoét, người ta tước đoạt, người ta thị uy, người ta vả mặt. 21 Nhục thật, làm tôi phải nói thế, hình như chúng tôi đã xử sự một cách nhu nhược...
Ðời tông đồ của Phaolô
Nhưng điều gì bất cứ người ta dám làm, thì -- thật tôi nói như nổi khùng -- tôi cũng dám! 22 Họ là người Hipri ư? Tôi cũng thế! Họ là người Israel ư? Tôi cũng thế! Họ là dòng giống Abraham ư? Tôi cũng thế! 23 Họ là tôi tớ của Ðức Kitô ư? Tôi nói rất mực điên khùng, tôi còn hơn gấp mấy! Hơn nhiều bởi công lao; hơn nhiều bởi tù rạc; hơn ngàn trùng bởi đòn vọt; lắm lần bởi đã hầu vong mạng: 24 năm lần, tôi đã bị người Do thái đánh đòn ba mươi chín trượng; 25 ba lần, tôi đã bị tra tấn; một lần, tôi đã bị ném đá; ba lần tôi đã đắm tàu, và đã phải qua một ngày một đêm chơi vơi trong lòng biển.
26 (Tôi còn hơn họ) bởi hành trình thường xuyên, bởi các nguy hiểm vì sông ngòi, nguy hiểm vì trộm cướp, nguy hiểm vì người đồng chủng, nguy hiểm vì dân ngoại, nguy hiểm nơi thành thị, nguy hiểm chốn hoang vu, nguy hiểm trên biển cả, nguy hiểm bởi những anh em giả! 27 bởi lao đao vất vả, bởi thao thức thường bữa, bởi đói bởi khát; bởi nhịn ăn lắm bận, bởi lạnh rét, bởi mình trần! 28 Không kể các điều khác nữa, lại còn cái nỗi bứt rứt thường nhật, mối lo canh cánh về các hội thánh. 29 Ai yếu đuối, mà tôi lại không phải yếu liệt? Ai vấp ngã, mà tôi lại không sốt người lên?
30 Nếu phải vinh vang, thì tôi sẽ vinh vang về các nỗi yếu đuối của tôi. 31 Thiên Chúa và là Cha của Chúa Yêsu -- Ðấng đáng chúc tụng muôn đời -- Người biết là tôi không nói láo! 32 Tại Ðama, tù trưởng của vua Arêta đã ra lịnh canh thành Ðama, để bắt tôi. 33 Và ngang qua cửa sổ, người ta đã thòng tôi xuống theo tường, trong một cái sọt, và tôi đã thoát khỏi tay y!