Chương 6 => Thư Thứ Hai Gửi Tín Hữu Corinthô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



1 Bởi được cộng tác với Người, chúng tôi khuyên nhủ anh em: Ðừng chịu ơn Thiên Chúa một cách vô lối. 2 Vì Người phán:

Vào thời ân sủng, Ta đã nhậm lời ngươi,

và trong ngày cứu độ, Ta đã đáp cứu ngươi.

Này, chính bây giờ là thời đại sủng; này, chính bây giờ là ngày cứu độ.

3 Chúng tôi không hề làm cớ vấp phạm về một điều gì, để công việc phục vụ của chúng tôi khỏi bị đàm tiếu. 4 Nhưng trong mọi hoàn cảnh, chúng tôi chứng tỏ mình như những người phục vụ Thiên Chúa, một lòng kiên nhẫn quảng đại: trong gian truân, trong khốn quẫn, trong chật vật, 5 trong đòn bọng, trong tù ngục, trong biến loạn, trong lao nhọc, trong tỉnh thức, trong chay kiêng, 6 trong lòng thanh khiết, trong trí tri, trong nhẫn nhục, trong nhân hậu, trong Thánh thần, trong lòng mến không bôi bác, 7 trong lời chân thật, trong quyền năng của Thiên Chúa; nhờ những khí giới công chính bên đăm bên chiêu; 8 trải qua vinh dự và ô nhục, trải qua tiếng xấu và tiếng tốt, bị coi như bịp bợm mà là chân thành, 9 bị coi như đồ vô danh, mà hằng được biết đến; bị coi bhư đồ giẫy chết, nhưng này chúng tôi sống; như bị trừng trị, nhưng không bị xử tử; 10 như phải ưu phiền, nhưng hằng vui sướng; như đồ ăn mày, nhưng lại làm giàu cho lắm kẻ; của cải như mảy may không có, nhưng lại được mọi sự làm sở hữu!

Thố lộ tâm hồn

11 Hỡi anh em người Corinthô, miệng chúng tôi đã mở ra ngỏ lời với anh em; lòng chúng tôi cũng trương rộng. 12 Anh em không bị eo hẹp chật chội nơi chúng tôi; anh em có bị eo hẹp chật chội, ấy là nơi lòng dạ anh em đó thôi. 13 Ðể đền đáp lại, tôi muốn nói với anh em như những con cái: cả anh em nữa cũng hãy cho rộng rãi nào!

Coi chừng ảnh hưởng ngoại đạo

14 Hỡi những kẻ không tin, chớ có đôi lứa lệch lạc! chung đụng thế nào được giữa công chính và vô đạo? Hay thông đồng thế nào được giữa sự sáng và tối tăm? 15 Thanh khí thế nào được giữa Ðức Kitô và Bêliar? Hay chung phần thế nào được giữa người tin và kẻ không tin? 16 Hòa hợp thế nào được giữa Ðền thờ Thiên Chúa và tà thần? Vì ta là Ðền thờ của Thiên Chúa hằng sống như Thiên Chúa đã phán, rằng:

Ta sẽ cư ngụ với chúng và đi lại,

và Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng,

và chúng sẽ là dân của Ta.

17 Bởi đó:

Hãy ra khỏi giữa chúng, hãy rời xa,

Chúa phán;

và vật ố nhơ chớ rờ đụng đến,

và Ta sẽ đón nhận các ngươi.

18 Ta sẽ là Cha của các ngươi

và các ngươi sẽ là con trai con gái của Ta

Chúa toàn năng phán.