Chương 10 => Thư Thứ Nhất Gửi Tín Hữu Corinthô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Gương dân Do Thái trong sa mạc
1 Vả tôi không để anh em không hay không biết sự này, hỡi anh em: là cha ông chúng ta, hết thảy đã ở dưới áng mây, và hết thảy đã ngang qua Biển; 2 hết thảy đã thanh tẩy mình trong Môsê, dưới áng mây trong lòng biển; 3 hết thảy đã cùng ăn một lương thực thần thiêng, 4 hết thảy đã được uống cũng một của uống thần thiêng, quả họ đã uống tự Tảng đá thần thiêng đi theo họ, -- Tảng đá ấy là Ðức Kitô -- 5 song nơi phần đông trong họ, Thiên Chúa đã chẳng được hài lòng: vì họ đã bị phơi thây trong sa mạc.
6 Các sự ấy đã nên gương cho ta để đừng có đam mê ngang trái như họ đã đam mê. 7 Anh em chớ thờ quấy, như ít người trong họ, như đã viết: Dân đã ngồi ăn uống, đoạn lại chỗi dậy mà đú đỡn. 8 Ta chớ dâm dật, như ít người trong họ đã buông theo, và nội một ngày hai vạn ba ngàn người đã ngã gục. 9 Ta chớ thử thách Chúa, như ít người trong họ đã thử thách và chết rụi dần bởi nạn rắn. 10 Anh em chớ kêu ca, như ít người trong họ đã kêu ca, và đã bị tiêu hủy do tay thần tru diệt.
11 Các điều ấy đã xảy ra cho họ để làm gương và đã được viết lại để sửa dạy ta, tức là những kẻ đứng nơi giao điểm của các thời. 12 Cho nên kẻ tưởng mình đứng, thì hãy coi chừng kẻo ngã. 13 Không thử thách nào đã xảy đến cho anh em mà lại không phải là của người phàm. Thiên Chúa trung tín! Ðấng sẽ không để anh em bị thử thách quá sức anh em. Trái lại, cùng với thử thách, Người cũng sẽ chừa cho lối thoát, để có thể chịu đựng nổi.
14 Bởi thế, anh em thân mến, hãy tránh thờ quấy! 15 Tôi muốn nói với những người biết điều! Ðiều tôi tuyên bố, anh em hãy xét thử! 16 Chén chúc tụng ta (cầm lên mà) đội ơn, lại không phải là thông phần Máu Ðức Kitô sao? Bánh ta bẻ, lại không phải là thông phần Thân mình Ðức Kitô sao? 17 Vì chưng chỉ có một bánh, nên ta tuy là nhiều, ta cũng chỉ là một thân mình, vì hết thảy ta cùng chia phần một Bánh. 18 Hãy coi Israel xác thịt: Không phải những ai ăn của lễ thì đều thông phần bàn thờ đó sao? 19 Vậy tôi nói gì? Có phải đồ cúng là gì, hay thần tượng là gì hay sao? 20 Song có điều là những vật người ta tế, là tế cho ma quỉ, chứ không phải cho Thiên Chúa. Nhưng tôi không muốn anh em thông phần với ma quỉ! 21 Anh em không thể uống cả chén của Chúa, cả chén của ma quỉ! Anh em không thể chia phần vừa nơi bàn tiệc của Chúa, vừa nơi bàn tiệc của ma quỉ! 22 Hay là ta muốn làm Chúa phẫn ghen? Phải chăng ta mạnh sức hơn Ngài?
Áp dụng thực tế
-- 23 Ðược phép làm mọi sự!
-- Nhưng không phải mọi sự đều có ích!
-- Ðược phép làm mọi sự!
-- Nhưng không phải mọi sự đều tài bồi! 24 Ðừng ai tìm ích riêng mình, nhưng là ích cho kẻ khác. 25 Phàm điều gì bán ngoài chợ, anh em hãy ăn, đừng hỏi han gì cả vì cớ lương tâm. 26 Vì:
Là của Chúa, đất cùng điều đất chở!
27 Nếu có người ngoại nào mời anh em, và anh em thuận ý đi, thì người ta dọn gì anh em hãy ăn, đừng hỏi han gì cả vì cớ lương tâm. 28 Nhưng nếu có ai bảo anh em: Cái này đã cúng thần! thì anh em đừng ăn, vì kẻ đã mách bảo, và vì có lương tâm! 29 Lương tâm tôi muốn nói, không phải là lương tâm của chính mình, mà là lương tâm của người kia. Vì hà tất quyền tự do của tôi lại bị lương tâm kẻ khác xét xử? 30 Nếu tôi tạ ơn mà chia phần, thì tại sao tôi lại bị khiển trách nhân của ăn tôi đã tạ ơn?
31 Vậy dù ăn, dù uống, dù làm sự gì, anh em hãy làm mọi sự để tôn vinh Thiên Chúa. 32 Anh em đừng làm dịp vấp ngã cho ai: Do Thái, Hi lạp, hay hội thánh của Thiên Chúa! 33 Cũng như tôi, trong mọi sự, tôi cố làm hài lòng mọi người, không tìm ích riêng tôi, nhưng là cài ích của đa số, ngõ hầu họ được cứu rỗi.