Chương 15 => Thư Thứ Nhất Gửi Tín Hữu Corinthô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
IV. Vấn Ðề Kẻ Chết Sống Lại
Sự kiện căn bản: Chúa Yêsu đã sống lại
1 Hỡi anh em, tôi xin nhắc lại cho anh em Tin Mừng tôi đã rao giảng cho anh em, và anh em đã chịu lấy, và trong đó anh em hiện còn đứng vững, 2 và cũng nhờ đó mà anh em được cứu thoát, nếu lời lẽ tôi đã dùng để rao giảng cho anh em, anh em vẫn còn nắm giữ, bằng không anh em đã tin một cách vô lối.
3 Vì tiên vàn mọi sự, tôi đã truyền lại cho anh em, điều mà chính tôi cũng đã chịu lấy:
là Ðức Kitô đã chết vì tội lỗi ta, theo lời Kinh thánh,
4 là Ngài đã bị chôn cất,
là Ngài đã sống lại, ngày thứ ba, theo lời Kinh thánh,
5 là Ngài đã hiện ra cho Kêpha,
đoạn cho nhóm Mười hai.
6 Rồi Ngài hiện ra cho hơn năm trăm anh em một lần, trong số đó phần đông hiện nay cũng còn sống, nhưng cũng có người đã yên nghỉ. 7 Rồi Ngài đã hiện ra cho Yacôbê; đoạn cho các tông đồ hết thảy. 8 Cuối hết Ngài đã hiện ra cho cả tôi nữa, không khác một đứa con ranh. 9 Vì tôi là người mạt nhất trong các tông đồ, vả cũng không đáng gọi là tông đồ nữa, bởi tôi đã bắt bớ Hội thánh của Thiên Chúa. 10 Hiện tôi có là gì, là bởi ơn Thiên Chúa, và ơn Người xuống cho tôi đã không ra hư luống; trái lại tôi đã tận lực lao công hơn họ hết thảy, song hẳn không phải tôi, nhưng có ơn Thiên Chúa với tôi.
11 Vậy dù là tôi, hay là họ, chúng tôi rao giảng như thế, và cũng như thế mà anh em đã tin.
Sự sống lại của Chúa
bảo đảm cho sự sống lại của tín hữu
12 Nhưng nếu Ðức Kitô, chiếu theo lời rao giảng, đã sống lại từ cõi chết, thì làm sao trong anh em lại có kẻ dám nói: Không có chuyện kẻ chết sống lại? 13 Nhưng nếu không có chuyện kẻ chết sống lại, thì Ðức Kitô cũng đã không sống lại! 14 Mà nếu Ðức Kitô đã không sống lại, vậy thì lời rao giảng của chúng tôi thật hư không, và hư không nữa việc anh em tin. 15 Và chúng tôi hóa thành những chứng gian cho Thiên Chúa, vì đã dám chống lại Thiên Chúa mà làm chứng rằng Người đã cho Ðức Kitô sống lại, Ðấng Người đã chẳng cho sống lại, nếu quả thực kẻ chết không sống lại. 16 Vì nếu kẻ chết không sống lại, thì Ðức Kitô cũng đã không sống lại. 17Nhưng nếu Ðức Kitô đã không sống lại, thì việc anh em tin cũng hão huyền! và hiện anh em vẫn còn trong tội lỗi của anh em! 18 Vậy ra những kẻ đã chết trong Ðức Kitô đều đã tận tuyệt! 19 Nếu ta đặt mối hi vọng vào Ðức Kitô vẻn vẹn cho lúc sinh thời này thôi, thì quả ta là những kẻ khốn nạn nhất trong cả thiên hạ!
20 Nhưng kỳ thực, Ðức Kitô đã sống lại từ cõi chết, tiên thường của các vong linh. 21 Vì chưng sự chết do bởi một người, thì sự kẻ chết sống lại cũng do bởi một người. 22 Quả thế, cũng như nơi Adam mọi người đều phải chết, thì trong Ðức Kitô, mọi người cũng sẽ được tác sinh. 23 Nhưng ai theo thứ tự nấy, tiên thường là Ðức Kitô, rồi đến các kẻ thuộc về Ðức Kitô, vào buổi Quang lâm của Ngài. 24 Rồi sẽ là cùng tận, lúc Ngài trao trả vương quyền cho Thiên Chúa và là Cha, sau khi đã hủy ra không, mọi thiên phủ, mọi uy thế và quyền năng. 25 Vì Ngài phải giữ quyền vua cho đến khi:
Ngài đặt mọi địch thù dưới chân Ngài. 26 Ðịch thù cuối cùng bị tiêu diệt là sự chết. 27 Vì:
Muôn sự Người đã bắt phục cả dưới chân Ngài.
Khi nói: muôn sự đều phải phục quyền, thì đã rõ là chỉ trừ Ðấng đã bắt muôn sự phục quyền Ngài. 28 Vì khi mọi sự đã phục quyền Ngài, thì bấy giờ Con cũng sẽ phục quyền Ðấng đã bắt mọi sự phục quyền mình, ngõ hầu Thiên Chúa là tất cả trong mọi sự.
29 Chẳng vậy, những người chịu thanh tẩy vì kẻ chết, thì họ làm thế để được gì? Nếu tuyệt nhiên kẻ chết không sống lại, thì tại sao lại chịu thanh tẩy vì người chết? 30 Và chúng tôi, tại sao mà liều với gian nguy mỗi giờ khắc? 31 Tôi chết lên chết xuống mỗi ngày, thực thế, hỡi anh em, cũng như anh em thực là mối vinh dự tôi được trong Ðức Kitô Yêsu Chúa chúng ta. 32 Nếu tôi đã nuông theo người phàm mà đấu với mãnh thú tại Êphêsô, thì có báo bổ gì cho tôi? Nếu kẻ chết không sống lại, thì:
Ta ăn, ta uống đi! vì ngày mai ta phải chết.
33 Anh em đừng có tự khi!
Bầu bạn hư, phong hoá bại!
34 Anh em hãy biết điều như những kẻ tỉnh say, và đừng cứ phạm tội nữa! Quả có kẻ dốt đặc về Thiên Chúa! Nhục thật để tôi phải nói thế với anh em!
Sống lại cách nào?
-- 35 Nhưng có người nói, kẻ chết sống lại thế nào? Họ sẽ lấy thân xác nào mà về lại?
-- 36 Ðồ ngu! Cái ngươi gieo có sống được không, nếu không chết đã? 37 Và cái ngươi gieo, hẳn không phải là cái hình thể sẽ hóa ra sau mà ngươi gieo, nhưng là một hạt trơ trụi, tỉ như hạt lúa hay thứ giống nào khác. 38Nhưng Thiên Chúa cho nó một hình thể như Người đã muốn, giống nào có hình thể nấy.
39 Không phải xác nào xác nấy như nhau cả! Nhưng xác người ta khác, xác súc vật khác, xác chim chóc khác, xác loài cá khác. 40 Lại có thiên thể cùng địa thể; hào quang của thiên thể khác; hào quang của địa thể khác; 41 hào quang của mặt trời khác; hào quang của mặt trăng khác; hào quang của tinh tú khác; vì sao này với sao nọ, hào quang đều có khác! 42 Cũng vậy về sự kẻ chết sống lại:
gieo xuống trong hư hoại, sống lại trong bất hoại;
43 gieo xuống trong ô nhục, sống lại trong vinh quang;
gieo xuống trong yếu đuối, sống lại trong quyền năng;
44 gieo xuống là xác khí huyết, sống lại là xác thần thiêng!
Nếu có xác khí huyết, thì cũng có xác thần thiêng.
45 Cũng vậy đã viết:
Ađam người thứ nhứt đã thành sinh khí sống động;
còn Ađam cuối cùng đã nên thần khí tác sinh.
46 Nhưng không phải thần thiêng có trước mà là khí huyết, rồi mới đến thần thiêng. 47 Người thứ nhứt do tự đất, là người trần ai; người thứ hai do tự trời. 48 Người trần ai kia sao, các người trần ai khác cũng vậy. Người thiên thai kia sao, các người thiên thai khác cũng vậy. 49 Và cũng như ta đã mang hình ảnh người trần ai, ta cũng hãy mang lấy hình ảnh của người thiên thai!
50 Này điều tôi muốn nói, hỡi anh em, là máu thịt không thể thừa hưởng Nước Thiên Chúa, cũng như sự hư hoại không thừa hưởng được sự bất toại. 51 Này đây mầu nhiệm tôi xin nói với anh em: Ta sẽ không chết hết thảy, nhưng hết thảy ta sẽ được biến đổi. 52 Bất thần, trong nháy mắt, vào tiếng loa cuối cùng -- vì loa sẽ thổi -- và người chết sẽ chỗi dậy bất hoại, và ta sẽ biến đổi. 53 Vì chưng cái hư hoại này sẽ mặc lấy bất hoại, đồ chết dở này sẽ mặc lấy trường sanh bất tử.
Bài ca khải hoàn
54 Khi cái hư hoại này đã mặc lấy sự bất hoại, và đồ chết dở này đã mặc lấy trường sinh bất tử, thì bấy giờ sẽ ứng nghiệm điều đã viết:
sự chết đã bị vùi trong toàn thắng!
55 Tử thần hỡi, đắc thắng của ngươi đâu?
Tử thần hỡi, nọc của ngươi đâu?
56 Nọc của sự chết là Tội, mãnh lực của Tội là Lề luật. 57 Ðội ơn Thiên Chúa, Ðấng đã ban toàn thắng cho ta nhờ Chúa chúng ta, Ðức Yêsu Kitô!
58 Cho nên, hỡi anh em thân mến, hãy ở kiên vững, không nao núng, dẫy tràn thêm việc làm của Chúa luôn luôn, bởi biết rằng công khó của anh em hẳn không phải là hư luống trong Chúa!