Chương 12 => Thư Thứ Nhất Gửi Tín Hữu Corinthô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



2. Về Các Ân Ðiển Thánh Thần

 

Ðặt vấn đề. Trả lời chung

1 Về các ân huệ thần thiêng, tôi không muốn để anh em không hay không biết. 2 Anh em biết: khi còn là người ngoại, làm sao hồn xiêu phách lạc, anh em bị lôi kéo đến trước các tà thần câm họng. 3 Bởi thế, tôi nói cho anh em biết: không ai tuyên sấm bởi sức Thần khí Thiên Chúa lại đi nói: Yêsu, đồ chúc dữ! Và không ai có thể nói: Yêsu là Chúa! mà lại không phải bởi sức Thánh Thần.

4 Ðặc sủng chia làm nhiều, nhưng cũng là một Thần khí. 5 Phục vụ chia làm nhiều, nhưng cũng là một Chúa. 6 Kỳ công chia làm nhiều, nhưng cũng là một Thiên Chúa, Ðấng ra uy làm nên mọi sự nơi mọi người. 7 Thần khí hiển thị (như vậy) được ban xuống cho mỗi người để mưu ích lợi chung. 8 Người thì được Thần khí ban cho lời khôn ngoan, kẻ khác được lời trí tri, thể theo cũng một Thần khí. 9 Kẻ thì được lòng tin trong cũng một Thần khí; người lại được những đặc ân chữa bịnh tật trong cũng một Thần khí độc nhất. 10 Người thì được kỳ công phép lạ; kẻ khác được ơn tiên tri; kẻ khác nữa lại được ơn biện phân các thần khí: người thì được các thứ ngôn ngữ; kẻ lại được ơn diễn giải các ngôn ngữ. 11 Hết thảy mọi điều ấy, cũng một Thần khí độc nhất ra uy làm nên, phân chia cho mỗi người mỗi cách, như Ngài muốn.

So sánh với thân mình

12 Vì cũng như thân mình chỉ là một, nhưng lại có nhiều bộ phận, và hết thảy các bộ phận tuy là nhiều cũng chỉ là một thân mình, thì Ðức Kitô cũng vậy. 13 Vì trong Thần khí độc nhất, hết thảy ta được nhờ thanh tẩy mà nhập vào thân mình độc nhất, dù là Do Thái hay Hi lạp, dù là nô lệ hay tự do; và hết thảy ta đã được cùng uống Thần khí độc nhất.

14 Vì chưng thân mình không chỉ là một bộ phận, song là nhiều. 15 Giả sử chân nói:

-- Tôi chẳng phải là tay! Tôi không thuộc về thân mình, phải chăng vì thế mà nó không thuộc về thân mình?

16 Giả sử tai nói:

-- Tôi không phải là mắt! Tôi không thuộc về thân mình, phải chăng vì thế mà nó không thuộc về thân mình?

17 Nếu toàn thân là mắt, thì thính giác ở đâu? Nếu toàn thân là thính giác thì khứu giác ở đâu? 18 Nhưng này Thiên Chúa đã đặt ra các bộ phận, và mỗi bộ phận trong thân mình tùy theo ý Người. 19 Nếu tất cả chỉ là một bộ phận, thì thân mình đâu? 20 Nhưng này, bộ phận thì nhiều, mà thân mình chỉ là một! 21 Mắt không thể bảo tay:

-- Tôi không cần anh!

Hay đầu (không thể) lại (bảo) chân:

-- Tôi không cần các anh!

22 Nhưng hơn thế nữa, những bộ phận trong mình coi như càng yếu đuối, thì lại càng thiết yếu. 23 Và những bộ phận của thân mình, ta coi càng ít sang, thì ta lại cần mặc cho sang quí. Và những bộ phận nơi mình ta không được trang nhã, thì lại được trang sức nhiều hơn. 24 Còn những bộ phận của mình ta vốn là trang nhã, hẵn lại không cần được như thế. Song Thiên Chúa đã điều hòa (các bộ phận của) thân mình để làm sao cho thiểu nghi thì được nhã, 25 để khỏi có phân tranh trong thân mình; trái lại, để các bộ phận vì ích chung mà đùm bọc lấy nhau. 26 Cho nên một bộ phận phải đau, thì hết các bộ phận đau chung; một bộ phận được vinh, thì hết các bộ phận vinh chung!

27 Mà anh em là thân mình của Ðức Kitô, và ai theo phận nấy mà làm chi thể. 28 Và Thiên Chúa đã đặt trong hội thánh: trước tiên là các tông đồ; thứ đến là các tiên tri; ba là tấn sĩ; rồi các phép lạ; rồi các đặc sủng chữa bệnh, các việc từ thiện và quản trị, các loại ngôn ngữ. 29 Phải chăng hết thảy là tông đồ? Phải chăng hết thảy là tiên tri? Phải chăng hết thảy là tấn sĩ? Phải chăng hết thảy đều làm phép lạ? 30 Phải chăng hết thảy đều có đặc sủng chữa bịnh? Phải chăng hết thảy đều nói ngôn ngữ? Phải chăng hết thảy đều diễn giải ngôn ngữ? 31 Anh em hãy hăm hở sao cho được những ân điển trọng hơn.

Bài ca đức mến

Và còn một con đường siêu vời mà tôi muốn bày tỏ cho anh em.