Chương 9 => Thư Thứ Nhất Gửi Tín Hữu Corinthô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Biết nhẫn nhượng về quyền lợi
1 Tôi không có tự do ư? Tôi không phải là tông đồ ư? Tôi đã không được thấy Ðức Yêsu Chúa chúng ta ư? Anh em không phải là công trình của tôi trong Chúa ư? 2 Nếu tôi đối với những người khác, tôi không phải là tông đồ, nhưng đối với anh em, tôi thực là thế! Vì ấn tín nhận thực chức tông đồ của tôi trong Chúa, chính là anh em.
3 Còn đối với những ai hạch sách tôi, thì này đây lời thanh minh của tôi: 4 Phải chăng chúng tôi không có quyền ăn uống? 5 không có quyền đem theo mình một tín nữ, như các tông đồ khác, như các anh em của Chúa, và ngay cả Kêpha? 6 Phải chăng chỉ có tôi và Barnaba là không có quyền được miễn khỏi lao lực? 7 Ai nào tùng chinh lại tự xuất vốn bao giờ? Ai nào trồng nho lại không ăn quả? Hay nào ai chăn đàn thú lại không hưởng sữa của đoàn thú? 8 Phải chăng tôi theo người phàm mà nói thế? Há Lề luật lại không nói thế ư? 9 Quả trong Luật Môsê đã viết: Ðứng đóng đàm con bò đạp lúa. Phải chăng Thiên Chúa lại bận tâm đến bò? 10 Há lại không hẳn rằng chính vì ta mà Người phán dạy ư? Dĩ nhiên là đã được viết vì ta! Bởi chưng thợ cày phải trông (được chia phần) mà cày; và người đạp lúa phải trông được chia phần (mà đạp lúa). 11 Một khi chúng tôi đã gieo vãi những của thần thiêng cho anh em, thì gặt của phần xác nơi anh em há lại là điều quá quắt hay sao? 12 Nếu những ai khác được thông chia quyền ấy trên anh em, thì huống chi là chúng tôi? Nhưng chúng tôi đã không dùng quyền ấy. Trái lại, chúng tôi đã đành chịu đựng mọi sự, để khỏi gây trở ngại cho Tin mừng của Ðức Kitô. 13 Anh em không biết sao? những ai thi hành thánh vụ, thì được ăn lộc của Ðền thờ, và những kẻ hầu chực bàn thờ, thì cũng chia lộc của bàn thờ? 14 Cũng vậy, Chúa đã truyền rằng những kẻ rao giảng Tin mừng cũng được sống nhờ Tin mừng.
15 Phầi tôi, tôi đã không hề dùng một quyền nào như vậy. Và tôi viết các điều này, hẳn không phải để cũng được như thế! Vì đối với tôi, thà chết còn hơn... Tước vẻ vang ấy của tôi, sẽ không ai hủy được. 16 Vì nếu tôi rao giảng Tin Mừng, thì đó không phải là lý để mà vinh vang, vì đó là sự khẩn thiết giáng xuống trên tôi. Khốn cho tôi, nếu tôi không loan báo Tin Mừng! 17 Vì giả như tôi tự ý mình mà làm việc ấy, ắt tôi có công. Nhưng nếu là ngoài ý tôi, thì đó là trách nhiệm đã ký thác cho tôi. 18 Vậy thì công lệnh của tôi đâu? Ấy là rao giảng Tin Mừng, tôi đem Tin Mừng biếu không, khiến đừng có tận hưởng quyền được ở nơi Tin Mừng.
19 Vì tự do đối với mọi người, tôi đã tự làm nô lệ mọi người, để được lợi nhiều người hơn. 20 Với Do Thái, tôi đã nên như Do Thái, để được lợi người Do Thái. Với những ai ở dưới Lề luật, (tôi đã nên như người) ở dưới Lề luật, -- dẫu không còn phải ở dưới Lề luật -- để lợi được những ai ở dưới Lề luật. 21 Với những ai ở ngoài Lề luật, (tôi đã nên) như người ở ngoài Lề luật -- hẳn tôi không ở ngoài Luật Thiên Chúa, song là trong Luật của Ðức Kitô -- để lợi được những người ở ngoài Lề luật. 22 Với những người yếu, tôi đã nên người yếu, để lợi được những người yếu. Với mọi người, tôi đã nên mọi sự, để dù sao cũng cứu được ít người. 23 Mọi sự tôi làm, đều là vì Tin mừng, ngõ hầu được thông chia phần phúc Tin Mừng.
24 Anh em không biết sao? chạy trong trường đua, thì mọi người đều chạy, nhưng chỉ có một người đoạt giải thôi? Cũng vậy, anh em hãy chạy để đoạt giải. 25 Phàm là tay đua, thì phải kiêng khem đủ điều! Vậy mà họ, là để đoạt một triều thiên hư nát, còn ta, ta (trông một triều thiên) bất hoại. 26 Cũng vậy, tôi chạy, mà không phải chạy hờ; cũng vậy, tôi đấu quyền, mà không phải đấm không khí. 27 Trái lại, tôi nhắm con ngươi đồng tử mà thụi vào chính bản thân tôi, và bắt nó quị lụy phục tùng, kẻo nhở ra đã làm lệnh sứ cho kẻ khác, mà chính tôi lại bị thải.