Chương 12 => Giảng Viên | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
1 Vậy ngươi hãy nhớ đến Ðấng tạo thành ngươi, trong những ngày niên tráng của ngươi, trước khi đến ngưỡng ngày tai họa và tới những năm mà ngươi phải nói: "Ở đó tôi chẳng được vui thú gì": 2 Trước khi mặt trời và ánh sáng tối lại, và cả trăng sao và sau cơn mưa dông, mây lại kéo đến;
3 vào ngày mà lính canh đều run lên cầm cập,
và những người lực lưỡng co ro,
những cô xay bột lãng công vì hiếm,
và những bà nhìn qua tò vò đã lẫn vào trong bóng tối;
4 cửa trổ ra phố đã khép,
tiếng cối xay lắng dịu,
tiếng chim hót im lìm,
và ca nhi hết thảy đã bặt hơi;
5 ngay một triền cao người ta cũng sợ,
và kinh hãi khi phải khởi hành;
trong khi hạnh đào đơm hoa,
châu chấu bay nặng trịch,
và cây ông lão bắt đầu bói quả,
thì người phàm đi đến ngôi nhà vĩnh cửu,
và lũ khóc mướn rảo quanh phố phường;
6 trước khi thừng bạc đứt, vỡ mảnh đèn vàng,
cái vò bị bể nơi bờ giếng,
và róc rách tàn tành đáy bể,
7 và tro bụi, vốn là đất sẽ hoàn về đất,
và sinh khí trở lại với Thiên Chúa, Ðấng ban sinh khí.
8 Phù vân, rất mực phù vân, Qohelet nói, thảy là phù vân!
Kết thúc
9 Chẳng những Qohelet là một vị khôn ngoan. Ông còn đã dạy dân về đàng hiểu biết. Ông đã cân nhắc để cứu xét và đính chính nhiều lời cách ngôn. 10 Qohelet đã tìm cách trắc nghiệm những lời lẽ bùi tai. - Sách chính xác; lời lẽ chân thật.
11 Lời lẽ của hạng khôn ngoan sánh dường cái thích và các người sưu tập như những cọc đóng kỹ: Thảy đều do cùng một Mục tử ban xuống.
12 Kỳ dư, hỡi con, hãy biết tự giác! Làm sách cho nhiều sẽ không cùng. Suy tư nhiều, chỉ tổ mệt xác.
13 Nôm na kết thúc được tất cả mọi điều đã nghe là: Hãy kính sợ Thiên Chúa và hãy giữ lịnh Người truyền! Vì đó là đạo của mọi người hết thảy. Phải, mọi hành vi, Thiên Chúa sẽ dẫn ra tòa phán xét, mọi điều ẩn khuất hoặc lành hoặc dữ.