Chương 21 => Tin Mừng Theo Thánh Matthêô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



 

Ví dụ tiệc cưới

1 Ðức Yêsu lên tiếng và lại dùng ví dụ mà nói với họ rằng: 2 "về Nước Trời, thì cũng in như vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử. 3 Nhà vua sai các tôi tớ đi gọi khách đã được mời dự tiệc cưới, nhưng họ không màng đến. 4 Nhà vua lại sai tốp đầy tớ khác mà rằng: "Hãy nói với khách khứa đã mời: này, tiệc ta đã dọn sẵn, bò bê thú béo đã hạ, mọi sự đã sẵn sàng! Hãy đến dự tiệc cưới!" 5 Nhưng không thèm đếm xỉa, họ bỏ đi: người ra đồng, kẻ trẩy đi buôn. 6 Thậm chí có nóm khác bắt lấy tôi tớ nhà vua mà hành hạ rồi giết đi. 7 Vua thịnh nộ và phái quân binh đi tru diệt lũ sát nhân ấy và thiêu hủy thành của chúng. 8 Bấy giờ vua nói với tôi tớ: "Tiệc cưới đã sẵn, nhưng khách mời đã không đáng dự. 9 Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, hễ gặp ai thì mời vào tiệc cưới." 10 Tôi tớ ra các nẻo đường, thâu nạp mọi người gặp được, bất luận dữ hay lành. Và phòng tiệc cưới đã đầy khách dự tiệc.

11 Nhà vua đi vào coi khách dự tiệc, mới thấy ở đó một người không mặc y phục lễ cưới, 12 nên mới nói với y: "Này bạn, làm bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới?" Người ấy câm miệng. 13 Bấy giờ, vua bảo quân hầu: "Hãy trói chân tay nó lại mà đuổi nó ra tối tăm bên ngoài: ở đó nó sẽ phải khóc lóc và nghiến răng".

14 "Vì kẻ được gọi thì nhiều, nhưng người được chọn thì ít".

Nộp thuế cho hoàng đế

15 Bấy giờ Biệt phái đi bàn mưu để làm Ngài lỡ lời mắc bẫy. 16 Họ sai đến với Ngài môn đồ của họ làm một với phe cánh Hêrôđê. Các người ấy nói: "Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người ngay thật, và Thầy dạy đường lối Thiên Chúa một cách chân thành; Thầy không bận tâm vì người này người nọ, vì Thầy không có thói coi mặt đặt tên. 17 Vậy xin nói cho chúng tôi hay: Thầy nghĩ thế nào? Ðược phép nộp thuế cho hoàng đế hay không?" 18 Thấu suốt lòng hiểm ác của họ, Ðức Yêsu nói: "Tại sao đánh bẫy Ta? Ðồ giả hình! 19 Ðưa Ta coi đồng tiền thuế!" Họ đem đến cho Ngài một đồng quan. 20 Và Ngài nói với họ: "Của ai đây, hình này và chữ khắc đây?" 21 Họ nói: "Của hoàng đế". Bấy giờ Ngài bảo họ: "Vậy thì hãy trả của hoàng đế cho hoàng đế; và của Thiên Chúa, cho Thiên Chúa". 22 Nghe thế, họ kinh ngạc, rồi bỏ Ngài lại, họ đi ra.

Vấn đề kẻ chết sống lại

23 Trong ngày ấy, những người thuộc bè Sađóc là những người nói không có sống lại, đến gặp Ngài, và họ hỏi Ngài rằng: 24 "Thưa Thầy, Môsê đã nói: Ai chết mà không con, thì anh em người ấy phải cưới lấy vợ nó, mà truyền hậu cho anh em mình. 25 Nơi chúng tôi, có bảy anh em. Anh cả cưới vợ rồi chết, và vì không con, nên để vợ lại cho em. 26 Cũng vậy người thứ hai, rồi người thứ ba, cho đến hết cả bảy người. 27 Sau hết, người đàn bà kia cũng chết. 28 Vậy thời phục sinh, người ấy sẽ là vợ của ai trong bảy người đó, vì hết thảy họ đều lấy người ấy?" 29 Ðáp lại, Ðức Yêsu nói với họ: "Các ông lầm! Các ông không tường Sách Thánh và quyền năng của Thiên Chúa. 30 Quả vậy, thời phục sinh, người ta không còn cưới vợ lấy chồng, nhưng người ta như thiên thần ở trên trời. 31 Còn về sự kẻ chết sống lại, các ông đã không đọc lời Thiên Chúa đã phán cùng các ông sao?: 32 Ta là Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, và Thiên Chúa của Yacob! Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của người sống!" 33 Nghe vậy, dân chúng kinh ngạc vì giáo huấn của Ngài.

Ðiều răn thứ nhất

34 Nghe biết Ngài đã khóa miệng bè Sađóc, thì Biệt phái tụ họp lại một chỗ. 35 Ðoạn một luật sĩ trong nhóm hỏi thử Ngài: 36 "Thưa Thầy, giới răn nào lớn nhất trong Lề luật?" 37 Ngài nói với người ấy: "Ngươi phải yêu mến Chúa, Thiên Chúa ngươi, hết lòng ngươi, hết linh hồn ngươi và hết trí khôn ngươi! 38 Ðó là giới răn lớn, giới răn đệ nhất. 39 Thứ đến cũng giống như điều ấy: Ngươi phải yêu mến đồng loại ngươi như chính mình ngươi. 40 Toàn thể lề luật cùng các tiên tri đều qui vào hai giới răn ấy".

Chúa Kitô là con và là Chúa của Ðavít

41 Biệt phái họp lại, thì Ðức Yêsu hỏi họ: 42 "Các ông nghĩ sao về Ðức Kitô? Ngài là con của ai?" - Họ đáp: "Của Ðavít". 43 Ngài nói với họ: "Vậy làm sao Ðavít được thần khí ứng cho thì lại gọi Ngài là Chúa, mà rằng:

44 Chúa đã nói cùng Chúa tôi:

Hãy ngự bên hữu Ta,

chờ Ta đặt quân thù ngươi

dưới chân ngươi.

45 "Vậy nếu Ðavít gọi Ngài là Chúa, thì làm sao Ngài lại là con của ông?" 46 Và không ai có thể đáp lại một lời cho Ngài. Và từ ngày ấy, không ai dám chất vấn Ngài nữa.