Chương 14 => Tin Mừng Theo Thánh Matthêô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Hêrôđê và Chúa Yêsu
1 Thuở ấy Hêrôđê quận vương nghe đồn danh Ðức Yêsu, 2 thì nói với những kẻ hầu cận: "Ấy Yoan Tẩy giả đó, ông ấy đã sống lại khỏi cõi chết, và vì thế những phép lạ mới phát hiện nơi Ngài".
Yoan Tẩy giả bỉ trảm quyết
3 Là vì Hêrôđê đã bắt Yoan, xiềng ông lại mà tống ngục, nhân vụ Hêrôđia, nguyên là vợ của Philip anh ông. 4 Yoan đã nói với ông: "Ông không được phép lấy bà ấy". 5 Ông muốn giết Yoan, nhưng lại sợ dân, vì họ coi ông như một tiên tri. 6 Xảy đến ngày sinh nhật của Hêrôđê, con gái của Hêrôđia đã cử một vũ điệugiữa đám tiệc, và đã làm cho Hêrôđê thích chí, 7 bởi đó ông đã cam đoan thề là sẽ cho nó bất cứ điều gì nó xin. 8 Do mẹ nó xúi, nên nó nói: "Xin Ngài ngự ban cho ngay tại đây, trên một chiếc dĩa, cái đầu của Yoan Tẩy giả". 9 Nhà vua đâm buồn phiền, những vì đã lỡ thề, cùng vì khách dự tiệc, thì truyền lịnh ban cho, 10 và sai đi chặt đầu Yoan trong ngục. 11 Ðầu Yoan được đem đến trên chiếc dĩa và trao cho cô gái, và nó đem cho mẹ nó. 12 Môn đồ của ông đến cất tử thi và chôn cất ông; đoạn đi báo cho Ðức Yêsu.
Phép lạ làm bánh ra nhiều lần thứ nhất
13 Nghe được Ðức Yêsu bỏ đó, lên đò, mà lui đến một nơi hiu quạnh, biệt riêng ra. Nghe biết, dân chúng tự các thành, rảo bộ mà đi theo Ngài. 14 Vừa ra, Ngài đã thấy dân chúng đông đảo, và Ngài chạnh lòng thương xót họ, và chữa lành các kẻ yếu liệt trong họ. 15 Chiều đến, môn đồ đến gặp Ngài mà rằng: "Chốn này hiu quạnh, lại đã quá giờ: in cho dân chúng giải tán, để họ đi đến làng mạc mà mua thức ăn". 16 Ðức Yêsu nói với họ: "Chúng cần gì phải ra đi; các ngươi hãy cho chúng ăn!" 17 Họ nói với Ngài: "Ở đâu, chúng tôi chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá". 18 Ngài nói: "Hãy đem lại đây cho Ta". 19 Truyền cho dân chúng ngả mình trên cỏ, đoạn cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, Ngài ngẩng mặt lên trời mà chúc tụng, đoạn bẻ ra, Ngài ban bánh cho môn đồ, và môn đồ cho dân chúng. 20 Ai nấy đều ăn và ăn no. Họ còn cất mảnh vụng dư lại được mười hai giỏ đầy. 21 Mà những kẻ ăn chừng được năm ngàn người, không kể đàn bà và trẻ con.
Chúa Yêsu đi trên mặt biển, có Phêrô với Ngài
22 Rồi lập tức, Ngài bắt buộc môn đồ lên đò qua bờ bên kia trước Ngài, trong lúc Ngài cho dân chúng giải tán. 23 Cho dân chúng giải tán rồi, Ngài lên núi riêng một mình cầu nguyện. Chiều đến, chỉ có một mình Ngài ở đó. 24 Còn đò thì đã xa đất nhiều dặm lắc lư với sóng, vì có gió ngược. 25 Canh tư đêm tối, Ngài đến cùng họ đi trên biển. 26 Môn đồ thấy Ngài đi trên biển, thì cuống cuồng lên mà nói là ma; và kinh hãi họ kêu lên. 27 Lập tức Ðức Yêsu lên tiếng nói với họ rằng: "Hãy vững lòng! Chính là Ta! Ðừng sợ!" 28 Ðáp lại Phêrô nói với Ngài: "Lạy Ngài, nếu quả là Ngài thì hãy truyền cho tôi được đi trên nước mà đến với Ngài. 29 Ngài bảo: "Hãy đến!" Và Phêrô bỏ đò xuống đi trên nước, mà đến với Ðức Yêsu. 30 Thấy có gió, ông phát sợ, và bắt đầu thụp xuống biển, ông kêu lên: "Lạy Ngài, xin cứu tôi!" 31 Lập tức, Ðức Yêsu giăng tay nắm lấy ông, và bảo: "Quân yếu tin! Sao lại hoài nghi!" 32 Cả hai lên đò rồi, thì gió lặng. 33 Những kẻ ở trong đò bái lạy Ngài mà rằng: "Quả thật, Ngài là Con Thiên Chúa!"
Tại vùng Ghênêsaret
34 Và khi đã quá giang họ ghé vào đất tại Ghênêsaret. 35 Nhận ra Ngài, người xứ đó sai đem tin khắp cả vùng xung quanh và người ta đem đến cho Ngài hết mọi kẻ ốm đau. 36 Họ nài xin Ngài cho họ rờ đến tua áo choàng của Ngài mà thôi, và phàm ai đã rờ đến thì đều được chữa lành.