Chương 7 => 2 Macabê | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Bảy anh em tử đạo
1 Cũng đã xảy ra là có 7 người anh em bị bắt cùng với mẹ và đã bị vua cưỡng bách dùng thịt heo (Luật) cấm, bị tra hình bằng đòn trượng và gân bò. 2 Một người trong họ làm phát ngôn nhân, (cất tiếng) nói: "Ông còn muốn học, muốn hỏi gì nữa? Chúng tôi sẵn sàng chết, chứ không trái phạm các luật tổ truyền". 3 Vua xung giận, cho lịnh nung đỏ chảo, vạc lên. 4 Chảo vạc vừa nung đỏ, ông ra lịnh cắt lưỡi người làm phát ngôn nhân của họ, rồi lột da đầu, chặt mút tứ chi, ngay trước mắt các anh em khác và người mẹ. 5 Tứ chi anh cụt rồi, thì (vua) truyền dẫn anh con thoi thóp thở đến lò lửa để bị rán chảo. Trong thời gian khá lâu, khỏi chảo lan tỏa ra, các người kia cùng với mẹ khích lệ nhau chết can đảm; họ nói thế này: "6 Chúa và là Thiên Chúa nhìn thấy và quả thật, Người dủ thương ta, như Môsê đã tuyên bố trong bài ca vãn của ngài, mà chứng thực công khai rằng: Và các tôi tớ Người, Người sẽ dủ thương".
7 Người thứ nhất qua đời như thế rồi, thì người ta dẫn người thứ hai đi hành hình, lột da đầu cùng với tóc xong, người ta hỏi anh: "Mày có định ăn không, trước khi người ta băm xác từng chi thể?" 8 Ðáp lại bằng tiếng của tổ tiên, anh nói: "Không!" Vì thế cả anh nữa cũng lần lượt chịu hết các khổ hình. 9 Ðến hơi thở cuối cùng, anh nói: "Ðồ khốn kiếp, ngươi cất mạng sống đời này của chúng ta, nhưng Vua cả vũ trụ sẽ cho chúng ta sống lại: chúng ta chết để bênh vực các Luật của Người, Người sẽ hoàn lại cho ta sự sống còn mãi đời đời".
10 Sau anh, người thứ ba bị hành hình; người ta vừa bảo, anh đã lanh chóng chìa lưỡi ra và chững chàng giơ tay, 11 và nói cách can đảm: "Nhờ Trời ban mà tôi đã có chúng, vì các Luật của Người mà tôi khinh màng chúng, nhưng tôi trông cậy sẽ được lấy lại do Người ban lại", 12 khiến cho chính vua và bộ hạ ông đều khiếp vía trước nhuệ khí của chàng thanh niên, coi khổ thống như không vậy.
13 Anh qua đời rồi, thì người ta tra hình người thứ tư cũng những hình khổ ấy. 14 Khi gần chết anh nói: "Thà qua đời do tay người phàm, trong sự ngóng đợi hy vọng Thiên Chúa ban là được Người làm cho sống lại! Vì phục sinh hằng sống sẽ không phải là phần của ông".
15 Kế đó, người ta đến để tra hình người thứ năm. 16 Anh nhìn thẳng vào vua mà nói: "Ông có quyền trên người ta, dẫu chỉ là kẻ hay hư nát, và muốn gì ông làm được; nhưng đừng tưởng Thiên Chúa đã bỏ giống nòi chúng tôi. 17 Chờ mà xem quyền phép lớn lao của Người, xem Người sẽ hành hình ông và dòng giống ông thế nào".
18 Sau anh, người ta điệu đến người thứ sáu; khi sắp chết, anh nói: "Ông đừng hão huyền lừa dối; quả chúng tôi phải chịu nông nỗi này vì cớ mình; bởi chúng tôi có tội đối với Thiên Chúa chúng tôi, nên mới có những sự lạ này. 19 Nhưng ông đừng nghĩ ông sẽ thoát khỏi hình phạt, một khi đã dám tra tay khiêu chiến với Thiên Chúa".
20 Còn người mẹ, bà thật là người đáng thán phục mọi đàng, xứng đáng được kính cẩn ghi nhớ, một lòng cậy trông vào Chúa, bà đã can đảm chịu đựng mà chứng kiến 7 con cùng chết trong một ngày. 21 Bà đã ủy lạo mỗi người con bà bằng tiếng tổ tiên, lòng đầy chí khí anh hùng, nữ tính được khí phách nam nhi làm cho phấn khởi, và bà nói với các con: "22 Ta không được biết làm sao chúng con đã xuất hiện trong lòng dạ ta, không phải ta đã tặng cho chúng con, sinh khí và sự sống; cũng không phải ta đã hòa nhịp cho các yếu tố xây đắp mỗi đứa chúng con. 23 Ấy vậy, Ðấng tạo thành vũ trụ, Ðấng đã nắn ra con người khi sinh ra, và đã sáng kiến làm ra mọi sự khi chúng được sinh thành, Người sẽ trả lại cho chúng con, trong lòng lân mẫn của Người, sinh khí và sự sống, một khi chúng con đã không màng đến chính mình để bênh vực các Luật của Người".
24 Antiôkhô tưởng ông bị nhạo báng và nghi đó là lời mạt sát ông; với cậu bé nhất còn sống sót, chẳng những ông ra lời phủ dụ, nhưng ông còn thề thốt cam đoan mình sẽ ban cho của cải, làm cho hạnh phúc, nếu cậu từ bỏ truyền thống tổ tiên; và ông còn cho cậu nên thân hữu của mình, và trao cho chức tước. 25 Nhưng người thanh niên không thèm để ý, vua mới gọi người mẹ lại và mời mọc bà hãy khuyên cậu bé hòng cứu lấy nó. 26 Ông khẩn khoản mãi, thì bà nhận việc khuyên con. 27 Bà cúi xuống trên cậu và nhạo lừa bạo chúa độc ác, bà nói thế này bằng tiếng tổ tiên: "Con ơi, con hay thương mẹ đã cưu mang con 9 tháng và bú mớm 3 năm, cùng đã nuôi nấng, dẫn đưa con cho đến tuổi này và đã dưỡng dục con. 28 Hỡi con, mẹ xin con hãy ngước nhìn trời đất mà xem tất cả mọi vật trong đó, và hãy biết rằng Thiên Chúa đã làm ra chúng, không phải do vật gì đã có trước và về loài người thì cũng như thế. 29 Ðừng sợ tên lý hình ấy, nhưng hãy ở sao cho xứng với các anh con và chết, ngõ hầu nhờ (Chúa) thương, mẹ được gặp lại con làm một với các anh con".
30 Bà vừa dứt lời, thì người thiếu niên nói: "Các ngươi còn đợi gì? Ta không vâng theo lịnh truyền của vua, nhưng ta vâng nghe lịnh truyền của Lề luật đã ban xuống cho tổ tiên chúng ta ngang qua Môsê. 31 Còn ngươi là người đã bày ra tất cả trò độc ác này trên người Hipri, ngươi sẽ không luột khỏi tay Thiên Chúa đâu. 32 Vì chúng ta có phải khổ, ấy là vì tội lỗi chúng ta; 33 nếu cốt để quở phạt và sửa dạy mà Chúa hằng sống đã thịnh nộ chốc lát với chúng ta, thì Người sẽ lại nguôi giận làm hòa với các tôi tớ của Người. 34 Còn ngươi, quân vô đạo, đồ khả ố hơn hết giữa mọi người hết thảy, ngươi đừng dương dương tự đắc một cách vô lối, phách tấu với những hy vọng mờ ám mà giơ tay hành hạ các tôi tớ Người! 35 Vì ngươi đã không trốn thoát được án của Thiên Chúa Ðấng toàn năng thấy (hết mọi sự). 36 Quả vậy, anh em của chúng ta sau khi đã chịu hình khổ vắn vỏi để được sống muôn đời, thì bây giờ đã được đặt dưới Giao ước của Thiên Chúa; còn ngươi, do sự phán xét của Thiên Chúa, ngươi sẽ mang lấy án phạt công minh xứng với sự kiêu ngạo của ngươi. 37 Phần ta, cũng như các anh ta, ta xin phó nộp xác hồn ta vì các luật lệ của tổ tiên, mà khẩn cầu Thiên Chúa xin Người thương đến dân tộc, còn ngươi thì phải tuyên xưng giữa những thử thách và tai vạ là chỉ có Người là Thiên Chúa; (38 và cũng xin Người) ngõ hầu sự thịnh nộ của Ðấng toàn năng đã giáng xuống cách công bằng trên tất cả giống nòi ta, đến ta và các anh em ta thì dừng lại".
39 Vua tức uất người lên và đã xử với cậu một cách độc ác hơn là với các người khác, vì lấy làm đắng đót lời chế nhạo ấy. 40 Vậy cậu đã qua đời hoàn toàn trong sạch và đầy lòng tin cậy vào Chúa. 41 Cuối cùng sau các con, người mẹ cũng đã chết. 42 Thế là đủ để minh định các điều liên can đến tiệc cúng và những hình khổ vượt mức ấy.