Chương 12 => Tôbya | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

XI. Raphael

 

1 Mãn tiệc cưới, Tôbit gọi Tôbya con ông lại, và nói: "Con ơi, lo trả công cho người đã đi đường với con, (và) thêm một chút gì nữa vào công của ông". 2 Cậu nói: "Thưa cha, con biết lấy bao nhiêu mà trả công ông ấy? Dẫu con có lấy một nửa gia sản, con đã đem về nhà mà dâng cho ông ấy, con cũng chẳng thiệt nào. 3 Ông đã dẫn con đi an toàn, đã chữa cho vợ con, đã lãnh bạc thay con, rồi đã chữa cho cha! Con còn biết lấy bao nhiêu mà trả công ông ấy?" 4 Tôbit nói với cậu: "Phải, ông ấy có quyền lấy một nửa trên tất cả mọi sự đã đem về". 5 Vậy ông gọi người ấy lại và nói: "Công anh, xin anh lấy một nửa trên tất cả mọi sự anh đã đem về cho, và chúc anh an khang lên đường!"

6 Bấy giờ (Raphael) gọi hai cha con tới một nơi kín đáo và nói: "Hãy chúc tụng Thiên Chúa, hãy cảm tạ Người trước mặt mọi sinh linh về các sự lành Người đã làm cho các người - để chúc tụng và ca ngợi Danh Người. Hãy tôn dương cho mọi người biết các điều Thiên Chúa đã làm. Ðừng ngại ngùng cảm tạ ơn Người. 7 Giấu bí mật của vua là tốt. Nhưng phải tiết lộ và tôn dương xưng tụng các việc của Thiên Chúa. Hãy làm lành và họa tai sẽ chẳng thấu kịp các người.

"8 Cầu nguyện kèm với cả chay tịnh và làm phúc cùng với đức nghĩa thì quí hơn là giàu có mà ở bất công, làm phúc bố thí thì hơn tích trữ kho vàng. 9 Bố thí cứu cho khỏi chết, và tẩy sạch mọi tội. Kẻ làm phúc bố thí sẽ được no nê sự sống. 10 Kẻ phạm tội và ở bất công, chính họ là kẻ thù của mạng sống họ.

"11 Ta sẽ tỏ cho các ngươi tất cả sự thật: Với các ngươi, ta sẽ không giấu diếm điều gì. Quả ta đã tỏ bày và nói: Giấu bí mật của vua là tốt, nhưng phải tôn vinh tiết lộ các việc của Thiên Chúa. 12 Phải: Khi các ngươi cầu nguyện, ngươi và Sara, thì chính ta đã dâng lên lễ - thành lưu niệm là lời cầu nguyện của các ngươi trước vinh hiển Chúa; cũng vậy khi ngươi chôn cất người chết. 13 Và khi ngươi không ngại chỗi dậy bỏ dở bửa ăn để đi vùi chôn kẻ chết, và bấy giờ ta được sai đến để thử lòng ngươi. 14 Và cũng vậy, Thiên Chúa đã sai ta đến chữa lành ngươi và Sara con dâu ngươi. 15 Ta là Raphael, một trong bảy vị Thần sứ hằng túc trực để vào trước vinh quang Chúa".

16 Cả hai liền kinh khiếp rụng rời mà phục mặt xuống. Họ sợ! 17 Nhưng ngài bảo họ: "Ðừng sợ, bằng yên cho các ngươi. Hãy chúc tụng Thiên Chúa luôn mãi. 18 Phần ta, ta ở với các ngươi, ấy không phải bởi ơn nghĩa của ta, nhưng bởi ý muốn của Thiên Chúa. Hãy chúc tụng Người mọi ngày, hãy ca ngợi mừng Người. 19 Các ngươi đã thấy: nào ta có ăn gì đâu. Nhưng đó chỉ là thị kiến ban cho các ngươi. 20 Vậy, nay nơi trần gian hãy chúc tụng Chúa, hãy xưng tụng Thiên Chúa. Này ta lên cùng đấng đã sai ta. Hãy viết lại mọi sự đã xảy đến cho các ngươi". Và ngài đã cất mình lên. 21 Và họ chỗi dậy. Họ không còn có thể trông thấy người nữa. 22 Và họ chúc tụng, họ ca ngợi Thiên Chúa và họ xưng tụng Người và các việc lớn lao của Người: làm sao một thần sứ của Thiên Chúa đã hiện ra cho họ.