Chương 4 => Tôbya | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
IV. Tôbya
1 Ngày ấy, Tôbit nhớ lại số bạc ông đã ký gởi nơi Gabael, ở Raphès (xứ) Mêđi. 2 Ông mới nói trong lòng: "Coi! Mình đã xin được chết! Tại sao mình lại không gọi Tôbya, con mình mà cho nó hay về số bạc ấy, trước khi mình chết?" 3 Ông gọi Tôbya, con ông. Cậu vào gặp ông. Ông nói với cậu: "Hay chôn cất ta đúng phép. Hãy thảo kính mẹ con. Ðừng bỏ người ngày nào trong suốt đời người. Hãy làm cho người được vui lòng vui mặt. Ðừng làm cho tâm hồn người phải buồn phiền về bất cứ sự gì. 4 Hỡi con, con hãy nhớ là người đã phải trải qua bao nổi gian lao hiểm nguy vì con khi con còn trong lòng dạ người. Người chết, con hãy chôn cất người bên ta cùng chung một mồ.
"5 Suốt mọi ngày đời con, hỡi con, con hãy nhớ đến Chúa. Ðừng cố ý phạm tội, lỗi các lịnh truyền của Người. Hãy làm việc nghĩa mọi ngày đời con. Ðừng đi theo đường lối bất chính. 6 Vì chưng phàm ai làm sự thật sẽ được xuôi thuận trong việc vàn, 7 như mọi kẻ làm theo nhân nghĩa.
"Con hãy lấy của con có mà làm phúc. Mắt con đừng ra chiều đố kị khi bố thí, đừng bao giờ con ngoảnh mặt đi trước kẻ nghèo nàn. Và nhân Thiên Chúa cũng sẽ không ngoảnh đi với con. 8 Có của bao nhiêu, tùy theo số lượng, con hãy lấy mà bố thí. Có ít, con đừng sợ lấy theo số ít ấy mà bố thí. 9 Quả đó là kho tàng con cất cho mình vào ngày túng quẫn chật vật. 10 Vì chưng việc bố thí giựt khỏi sự chết và không để lâm phải tối tăm. 11 Quả thế, bố thí là lễ tế tốt đối với mọi kẻ lo (bố thí) trước nhan Thượng đế.
"12 Hỡi con, con hãy giữ mình khỏi mọi điều dân ô. Trước hết, con hãy lấy vợ trong dòng giống cha ông. Ðừng lấy vợ khác nòi, một kẻ không thuộc chi tộc của cha ông, vì chưng chúng ta là con cái các tiên tri. Con hãy nhớ, hỡi con, là Nôe, Abraham, Yacob tổ tiên từ muôn thuở trước đều đã lấy vợ trong hàng anh em của họ, và họ đã được chúc lành nơi hàng con cái và giống nòi họ đã được đất hứa làm cơ nghiệp. 13 Phải, hỡi con, hãy yêu mến anh em con; đối với anh em con, trên con trai, con gái dân con, lòng con đừng khinh khỉnh tự kiêu mà không màng lấy vợ trong hàng ngũ họ. Vì nơi kiêu ngạo đã sẵn họa vong và lắm thảm bại. Và nơi lười biếng đã có suy vi và nhiều thiếu thốn. Lười biếng là mẹ sinh ra đói kém.
"14 Bất cứ ai làm lụng cho con, công nó đừng có qua đêm tại nhà con. Hãy trả ngay lập tức. Con làm tôi Thiên Chúa, con sẽ được trả công. Hãy coi chừng về mình, hỡi con, trong mọi việc vàn của con. Và trong cách xử sự, luôn luôn hãy ở như người gia giáo. 15 Và điều con ghét, con chớ làm cho ai. Rượu con chớ uống đến say. Say sưa chè chén đừng là bạn đường của con.
"16 Kẻ đói, con hãy cho bánh ăn; người mình trần, hãy cho áo mặc. Mọi điều con được dư giả con hãy làm phúc bố thí, và mắt con đừng so đó đố kị khi bố thí. 17 Hãy hậu hĩ về bánh của con trên mồ người đức nghĩa. Ðừng thí hoài cho hạng tội lỗi. 18 Với ngưới khôn ngoan, hãy tìm lời bàn bạc. Ðừng khinh lời răn khuyên nào hữu ích. 19 Mọi thời, mọi buổi, con hãy chúc tụng Ðức Chúa Thiên Chúa, con hãy xin Người cho đường con đi ngay thẳng, cho mọi nước bước cùng dự định của con được bề êm xuôi. Vì chưng không phải dân nào cũng biết tinh khôn. Nhưng chính Chúa ban mọi sự lành. Và Người hạ xuống tùy ý Người. Và nay, hỡi con, hãy ghi nhớ các giới lịnh của ta, chớ để tuột khỏi còng con.
"20 Và nay, hỡi con, ta tỏ cho con biết ta đã ký gởi mười tạ bạc nơi Gabael, con của Gabri ở Raghès (xứ) Mêđi. 21 Ðừng sợ, hỡi con, vì ta ra nghèo. Của lành, con có nhiều, khi con kính sợ Thiên Chúa và lánh xa mọi tội cùng làm lành trước mặt Thiên Chúa của con".