Chương 3 => Tôbya | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
1 Rất đỗi buồn phiền trong tâm hồn, tôi đã rên lên và khóc. Tôi đã cất tiếng cầu nguyện với những tiếng rên xiết: "2 Người thật chí công, lạy Chúa! Mọi việc Người làm thảy đều chính đáng và các đường lối của Người đều là lân mẫn và sự thật. Chính Người xét xử thế giới. 3 Vậy nay, xin Người, lạy Chúa, xin nhớ đến tôi, xin đoái nhìn và đừng hạch sách tôi về các tội lỗi tôi, về các sự ngu dại của tôi, và của cha ông tôi. Họ đã mắc tội với Người. 4 Họ đã bất tuân giới lịnh của Người. Người đã thí bỏ chúng tôi cho giặc cướp, cho tù đày, và án tử để làm trò cười, sự đàm tiếu và đồ ô nhục giữa mọi dân tộc, những nơi Người đã phân tán chúng tôi. 5 Phải, các án xử của Người, thảy đều chân chính, khi Người xử như thế với tôi vì tội lỗi tôi. Vì chúng tôi đã chẳng thi hành giới lịnh của Người. Và chẳng thành thật đi trước nhan Người. 6 Và này, xin xử với tôi theo ý Người muốn và xin truyền rút lại sinh khí nơ tôi cho tôi giải thoát khỏi mặt đất này mà trở thành đất. Vì tôi thà chết còn hơn là sống, bởi tôi đã phải nghe đến những lời nhục mạ vô cớ và lắm ưu phiền, quấn lại bên tôi, lạy Chúa. Xin truyền cho tôi được giải thoát khỏi nghiệp dĩ này. Xin thả tôi cho tôi đến nơi vĩnh cửu. Xin đừng ngoảnh mặt Người đi với tôi, lạy Chúa. Vì tôi thà chết còn hơn là thấy quá nhiều nghiệp dĩ trong đời tôi để khỏi phải nghe những lời nhục mạ".
III. Sara
7 Cũng trong ngày ấy, xảy ra là Sara con gái ông Raguel, ở Ecbatana (xứ) Mêđi, cũng đã phải nghe một tớ gái của cha nàng nhục mạ. 8 Bởi lẽ nàng đã được gả cho bảy người chồng. Nhưng quỉ dữ Asmôđê đã giết chúng trước lúc động phòng với nàng theo lẽ thường trong đời phụ nữ. Ðứa tớ gái nói với nàng: "Chị là đồ sát phu. Này chị đã được gả cho bảy tấm chồng. Thế mà chị vẫn không đội tên một người nào trong bọn. 9 Việc gì mà chị phải làm khổ chúng tôi vì những ông chồng của chị, vì chúng chết rồi, chị hãy xéo đi theo chúng. Ðừng bao giờ để chúng tôi phải thấy con trai con gái nào của chị!" 10 Ngày ấy, hồn những buồn phiền, nàng khóc tức tưởi và leo lên gác của cha nàng, nàng muốn thắt cổ tự vận. Nhưng nàng lại suy tính, tự nói: "Ðừng để người ta nhục mạ cha tôi, những rằng: Ông chỉ có một ái nữ. Nhưng cô lại đã thắt cổ tự vận vì quá khổ! Làm thế là tôi đẩy tuổi già cha tôi xuống âm phủ mất vì ưu phiền. Tốt hơn tôi đừng thắt cổ. Nhưng là cầu khẩn Chúa xin Người cho tôi chết kẻo phải nghe nhực mạ nữa trong đời tôi".
11 Ngay lúc ấy, nàng giang tay về phía cửa sổ. Nàng khẩn cầu và nói: "Người đáng chúc tụng, lạy Thiên Chúa từ bi. Thật đáng chúc tụng. Danh Người cho đến đời đời. Công việc của Người hết thảy, hãy chúc tụng Người. 12 Và nay tôi ngửa mặt và mắt trông lên Người. 13 Xin hãy truyền cho tôi giải thoát khỏi cõi đất để khỏi còn phải nghe những lời nhục mạ. 14 Nhưng, là Chúa tể, Người biết là tôi trong sạch không nhớm uế với đàn ông nào. 15 Tôi đã không làm ô danh xấu tiếng cho mình tôi cũng như cho cha tôi nơi đất tôi lưu đày. 15b Tôi là con một của cha tôi, ngài không có được con nào khác nữa để hòng thừa tự cho ngài, ngài cũng không có anh em gần hay bà con nào, khiến tôi phải giữ mình dành để làm vợ. Tôi đã mất đến bảy người chồng, thì tôi còn sống để làm gì? Và nếu Người không muốn cho tôi chết đi, lạy Chúa, thì nay xin nghe đến lời nhục mạ tôi phải chịu!"
16 Chính vào lúc ấy, lời cầu nguyện của hai người đã được chiếu nhậm trước vinh quang của Thiên Chúa. 17 Và Raphael đã được sai đến chữa lành cả hai: giựt khỏi mắt Tôbit những vệt trắng, để ông được thấy tận mắt ánh sáng của Thiên Chúa - và ban Sara, con gái Raguel cho Tôbya con của Tôbit làm vợ và giải thoát nàng khỏi quỉ dữ Asmôđê. Vì về gia hệ quyền cưới nàng thuộc về Tôbya hơn mọi người khác muốn lấy nàng. Vào lúc ấy, Tôbit rời sân quay vào nhà, và Sara con gái của Raguel cũng từ trên gác xuống.