Chương 11 => Tôbya | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

X. Ðôi Mắt Lòa

 

1 Vừa khi họ tới gần Kaisêrin tức là thành trước mặt Ninivê, Raphael nói: "2 Cậu biết chúng ta đã để ông cụ ở nhà thế nào! 3 Ta hãy vượt trước vợ cậu, về dọn nhà trước khi các người này đến". 4 Vậy hai người cùng đi với nhau. Ngài còn bảo cậu: "Cậu lo cầm lấy mật cá". Và con chó cũng cùng đi với họ, theo sau ngài và Tôbya.

5 Anna ngồi mà nhìn quanh nhìn quất trên đường con bà phải đến. 6 Bà thấy cậu đang đến, bà về nói với cha cậu: "Ông ơi! con ông tới nơi rồi, với người bạn đường cùng đi với nó". 7 Và Raphael nói với Tôbya trước khi cậu đến gần cha cậu: "Tôi biết chắc là mắt cha cậu sẽ được mở ra. 8 Cậu hãy đắp mật cá vào mắt ông: thuốc sẽ ăn vào làm bong ra các vệt trắng khỏi mắt ông. Và cha cậu sẽ lại thấy được và sẽ trông thấy ánh sáng".

9 (Anna) chạy lại ôm choàng cổ con bà mà nói: "Con ơi, mẹ đã thấy con lại. Bây giờ mẹ chết cũng được". Rồi bà khóc. 10 Tôbit chỗi dậy, chân loạng quạng, mà ra đến cửa ngõ ngoài sân. 11 Tôbya tiến lại gặp ông, tay cầm mật cá, cậu thổi vào mắt ông. Cậu cầm giữ ông mà nói:

"Thưa cha, cha hãy vững lòng!" Ðoạn cậu đặt thuốc cho ông, và chờ một lát. 12 Rồi cậu lấy hai tay khẽ gảy một chút các vẩy khỏi khóe mắt cha cậu. 13 Ông liền ôm chầm lấy cổ con, vừa khóc vừa nói: "Cha đã thấy con, con ơi, ánh sáng của mắt cha". 14 Và ông nói:

"Chúc tụng Thiên Chúa!

Ðáng chúc tụng thay Danh lớn lao của Người!

Ðáng chúc tụng thanh các thánh thiên thân của Người hết thảy.

Ước gì Danh lớn lao của Người ở trên chúng tôi.

Ðáng chúc tụng thanh các thánh thiên thân của Người hết thảy

cho đến muôn đời.

Vì Người đã đánh phạt tôi!

Nhưng này tôi được thấy Tôbya con tôi".

15 Tôbya vào nhà hớn hở vui mừng và cả giọng dâng lời chúc tụng Thiên Chúa. Ðoạn Tôbya cho cha cậu biết hành trình đã được xuôi thuận thế nào; làm sao cậu đã cưới Sara con gái ông Raguel! "Kìa nàng đã đến nơi, sát cổng thành Ninivê".

16 Hớn hở vui mừng và chúc tụng Thiên Chúa, (Tôbit) đi ra đón con dâu của ông nơi cổng thành Ninivê. Dân Ninivê thấy ông đi đứng, bước tới mạnh mẽ mà chẳng cần ai dắt thì kinh ngạc. Tôbit loan báo trước mặt họ là Thiên Chúa đã thương xót ông và đã mở mắt cho ông. 17 Tôbit tiến lại gần bên Sara, vợ của Tôbya con ông. Ông chúc là cho nàng và nói: "Hân hạnh được đón con an khang vào nhà, hỡi con! Ðáng chúc tụng thay Thiên Chúa của con, Ðấng đã đưa con lại với chúng ta, hỡi con, đáng được chúc tụng thay, cha con. Ðáng được chúc tụng thay, Tôbya, con của cha. Ðáng được chúc tụng thay, chính mình con, hỡi con. Hân hạnh được đón con vào gia đình con: an khang giữa lời chúc phúc và vui mừng. Hãy vào đi, hỡi con". 18 Ngày ấy mọi người Do thái ở Ninivê đều vui mừng. 19 Akhikar và Nađab, cháu gọi Tôbit là bác, cũng đã đến chia vui với ông.