Chương 46 => Sách Tiên Tri Yêrêmya (Giê-rê-mi-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

1 Có lời Ðức Chúa phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a để lên án các dân tộc.

 

V. Những Lời Sấm Lên Án Các Dân Tộc

 

Những lời sấm lên án Ai-cập

Ai-cập thua trận tại Các-cơ-mít

2 Về Ai-cập.

Chống lại đạo binh của Pha-ra-ô Nơ-khô, vua Ai-cập, đóng tại bờ sông Êu-phơ-rát ở Các-cơ-mít. Pha-ra-ô Nơ-khô đã bị Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đánh bại vào năm thứ tư đời Giơ-hô-gia-kim, con Giô-si-gia, vua Giu-đa.

3 Hãy chuẩn bị mang khiên thuẫn, mang lá chắn

mà xông ra chiến địa!

4 Kỵ binh hỡi, nào thắng ngựa, lên yên,

nhập hàng ngũ, đội mũ chiến lên đầu;

lau chùi giáo mác cho sạch bóng,

rồi mặc áo giáp vào.

5 Mà sao tôi lại thấy chúng sợ hãi rút lui?

Dũng sĩ của chúng bị đánh tơi bời,

trốn chạy tứ tán, không dám quay nhìn lại.

Tứ phía kinh hoàng, sấm ngôn của Ðức Chúa!

6 Người nhanh chân chẳng sao chạy trốn.

Cả người hùng cũng không thể thoát thân.

Tại phương Bắc, trên bờ

sông Êu-phơ-rát, chúng lảo đảo té nhào.

7 Kẻ nào đó tiến lên tựa sông Nin,

như những dòng sông nước cuồn cuộn chảy?

8 Ðó là Ai-cập tiến lên tựa sông Nin,

như những dòng sông nước cuồn cuộn chảy.

Ai-cập nói: "Ta sẽ tiến lên bao trùm mặt đất,

phá huỷ thành thị, tiêu diệt các cư dân.

9 Này chiến mã, tiến lên nào,

chiến xa ơi, hãy cuồng nộ lăn bánh;

hãy đem quân xuất trận, hỡi tướng dũng binh hùng,

nào người Cút, người Pút mang khiên mộc,

người Lút cầm cung và giương nỏ."

10 Ngày ấy là ngày của Chúa Thượng, Ðức Chúa các đạo binh,

ngày báo oán trị tội các đối phương của Người.

Gươm sẽ ăn no thoả, kiếm uống máu say sưa,

vì đó là hy lễ dâng Chúa Thượng, Ðức Chúa các đạo binh,

tại đất Bắc, trên bờ sông Êu-phơ-rát.

11 Hãy lên Ga-la-át lấy dầu thoa, hỡi trinh nữ con gái Ai-cập!

Ngươi có lấy thuốc nhiều cũng vô ích,

vết thương của ngươi sẽ chẳng lành!

12 Các nước đã nghe biết nỗi ô nhục của ngươi;

tiếng ngươi kêu la vang rền trái đất;

vì người hùng lảo đảo vấp phải người hùng,

cả hai cùng té nhào một lúc.

 

Ai-cập bị xâm lăng

13 Ðây là lời Ðức Chúa phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a, khi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đánh nước Ai-cập.

14 Hãy loan báo ở Ai-cập, hãy công bố tại Mích-đôn,

hãy công bố ở Nốp và Tác-pan-khết

rằng: Hãy nhập ngũ, hãy chuẩn bị sẵn sàng

vì gươm đang chém giết chung quanh ngươi.

15 Tại sao bò tót lại bị lật nhào? Tại sao nó không chống cự nổi?

Vì Ðức Chúa đã xô đẩy nó.

16 Ðức Chúa làm cho nhiều người lảo đảo,

kẻ này ngã xuống đè lên kẻ kia.

Họ nói: "Hãy chỗi dậy, nào ta quay về với dân ta

và trở về sinh quán, để thoát khỏi lưỡi gươm giết người."

17 Họ đặt tên cho Pha-ra-ô, vua Ai-cập,

là "Náo động ồn ào, bỏ lỡ dịp may."

18 Ðây là lời sấm của Ðức Vua,

danh Người là Ðức Chúa các đạo binh:

Ta lấy mạng sống Ta mà thề!

Như núi Ta-bo nằm giữa các ngọn núi,

như núi Các-men nhô ra vùng biển,

quân xâm lăng cũng sẽ đến như vậy!

19 Hỡi toàn thể dân cư Ai-cập, hãy lo khăn gói mà đi đày,

vì Nốp sẽ nên mối kinh hoàng sợ hãi,

sẽ trở thành hoang phế, vắng bóng cư dân.

20 Ai-cập là con bò tơ xinh đẹp,

bị ruồi trâu từ phương Bắc đến đậu trên mình.

21 Ở giữa nó, bọn lính đánh thuê

giống như đàn bò tơ được nuôi cho béo mập,

cả chúng nữa cũng quay lưng,

cùng nhau chạy trốn, không chống cự lại.

Quả thật, ngày nguy nan của chúng,

thời chúng bị trừng phạt đến nơi rồi!

22 Tiếng nó tựa như tiếng rít của con rắn bò đi,

khi quân địch đem binh hùng kéo đến;

chúng mang rìu xông đánh như những tiều phu.

23 Chúng chặt phá khu rừng của nó

- sấm ngôn của Ðức Chúa - dù khu rừng đó không ai vào được.

Chúng đông hơn châu chấu cào cào, chẳng có ai đếm nổi.

24 Toàn thể dân cư Ai-cập phải xấu hổ nhục nhằn,

nó bị nộp vào tay một dân tộc phương Bắc.

25 Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, đã phán: "Này Ta sắp trừng trị thần A-môn thành Nô, Pha-ra-ô và Ai-cập, các thần và các vua Ai-cập, Pha-ra-ô và những kẻ đặt tin tưởng vào nó. 26 Ta sẽ nộp chúng vào tay những kẻ tìm hại mạng sống chúng, vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, vào tay đám bầy tôi của vua ấy. Nhưng sau đó, xứ Ai-cập lại có dân đến ở như những ngày xa xưa - sấm ngôn của Ðức Chúa."

27 Còn ngươi, hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta, đừng sợ hãi,

hỡi Ít-ra-en, chớ khiếp kinh,

vì này đây Ta sẽ cứu ngươi khỏi các miền xa xôi hẻo lánh,

sẽ cứu dòng dõi ngươi khỏi đất lưu đày.

Gia-cóp sẽ trở về lại, sẽ được hưởng bình an và sống an toàn,

không bị ai làm cho sợ hãi.

28 Còn ngươi, hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta, đừng sợ hãi,

- sấm ngôn của Ðức Chúa - vì Ta ở với ngươi.

Ta sẽ lên án tiêu diệt mọi dân nước

là những nơi Ta đã xua ngươi tới ở;

nhưng Ta sẽ không lên án tiêu diệt ngươi.

Tuy nhiên, Ta sẽ sửa trị ngươi theo lẽ công bình,

không để cho ngươi thoát khỏi hình phạt.