Chương 42 => Sách Tiên Tri Yêrêmya (Giê-rê-mi-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Trốn sang Ai-cập

1 Vậy toàn thể các vị chỉ huy quân đội, cũng như ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và ông Giơ-dan-gia con ông Hô-sa-gia cùng toàn dân từ người nhỏ đến người lớn tới 2 thưa với ngôn sứ Giê-rê-mi-a: "Ước chi lời thỉnh cầu của chúng tôi được ông chấp nhận! Xin ông cầu cùng Ðức Chúa, Thiên Chúa của ông, cho chúng tôi và cho tất cả những người còn lại đây, bởi vì chúng tôi chỉ còn lại một số rất ít, chứ không còn nhiều nữa, như chính mắt ông đang chứng kiến. 3 Ước gì Ðức Chúa, Thiên Chúa của ông, chỉ cho chúng tôi con đường phải đi và những việc phải làm!" 4 Ngôn sứ Giê-rê-mi-a trả lời họ: "Tôi đã nghe thấy rồi. Này tôi sẽ cầu cùng Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, như lời anh em xin, và mọi điều Ðức Chúa đáp lại, tôi sẽ cho anh em biết, không giữ lại một điều nào cả!" 5 Họ lại thưa với ông Giê-rê-mi-a: "Có Ðức Chúa chân thật và trung tín làm chứng cho chúng tôi, nếu chúng tôi không thi hành đúng như mọi điều Ðức Chúa, Thiên Chúa của ông, gửi đến cho ông để ông nói cho chúng tôi. 6 Dầu thích hay không, chúng tôi cũng sẽ vâng nghe tiếng Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng tôi, là Ðấng chúng tôi cử ông đến. Như vậy chúng tôi sẽ được hạnh phúc vì đã vâng nghe tiếng Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng tôi.

7 Hết mười ngày, có lời Ðức Chúa phán với ông Giê-rê-mi-a. 8 Bấy giờ, ông cho gọi ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông cũng như toàn dân từ người nhỏ đến người lớn. 9 Ông bảo họ: "Ðức Chúa, Thiên Chúa Ít-ra-en là Ðấng anh em đã cử tôi đến để dâng lời cầu khẩn của anh em lên trước nhan Người; Người phán như sau: 10 Nếu các ngươi nhất định ở lại xứ này, thì Ta sẽ xây các ngươi chứ không phá, sẽ trồng chứ không nhổ, bởi vì Ta hối tiếc về tai hoạ Ta đã giáng cho các ngươi. 11 Ðừng sợ vua Ba-by-lon như các ngươi đang sợ; đừng sợ nó - sấm ngôn của Ðức Chúa - bởi vì chính Ta ở với các ngươi để cứu độ các ngươi, để giải thoát các ngươi khỏi tay nó. 12 Ta sẽ cho các ngươi gặp được lòng thương xót và khiến nó thương xót các ngươi và cho các ngươi trở về đất nước các ngươi. 13 Còn nếu các ngươi bảo: "Chúng tôi sẽ không ở lại xứ này", không chịu vâng nghe tiếng Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi, 14 nếu các ngươi bảo: "Không! Chính Ai-cập mới là nơi chúng tôi đến, ở đó chúng tôi sẽ chẳng còn thấy chiến tranh, không còn phải nghe tiếng kèn thúc quân nữa, chẳng còn lo thiếu thốn bánh ăn: chính đó mới là nơi chúng tôi cư ngụ", 15 thì, hãy nghe lời Ðức Chúa, hỡi những người Giu-đa còn sót lại: Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Nếu các ngươi cứ nhất định lên đường đi tới Ai-cập và trú ngụ tại đó, 16 thì lưỡi gươm các ngươi vẫn sợ sẽ đón chờ các ngươi ở đó, trên đất Ai-cập, và nạn đói các ngươi vẫn ái ngại sẽ theo sát các ngươi ở đó, bên Ai-cập: chính tại đó, các ngươi sẽ phải chết! 17 Tất cả những người cứ nhất định lên đường đi tới Ai-cập và trú ngụ tại đó, sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch: sẽ chẳng có người nào trong bọn chúng còn sống sót hoặc thoát khỏi nạn đói mà chính Ta cho ập xuống trên chúng! 18 Quả thật, Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Cũng như Ta đã nổi cơn lôi đình thịnh nộ với dân cư Giê-ru-sa-lem thế nào, thì Ta cũng nổi cơn thịnh nộ với các ngươi như thế, nếu các ngươi sang Ai-cập. Các ngươi sẽ trở nên lời nguyền rủa, nên đồ kinh tởm, nên lời chúc dữ, nên trò ô nhục, và sẽ không còn nhìn thấy chốn này nữa. 19 Hỡi những người Giu-đa còn sót lại, Ðức Chúa đã phán về anh em như sau: "Các ngươi đừng đến Ai-cập." Xin anh em biết rõ cho rằng hôm nay tôi đã thông báo cho anh em: 20 Anh em đã lầm lạc, khi cử tôi đến với Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, và bảo: "Xin ông cầu cùng Ðức Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi, giúp chúng tôi. Và Ðức Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi, phán thế nào, ông cứ thông báo lại cho chúng tôi như vậy; chúng tôi xin thi hành." 21 Ngay hôm nay, tôi thông báo cho anh em, nhưng anh em đã chẳng vâng nghe tiếng Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, chẳng theo những điều Người đã sai tôi đến nói với anh em. 22 Vậy, xin anh em biết rõ cho là: anh em sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch tại nơi anh em thích đến trú ngụ."