Chương 15 => Sách Tiên Tri Yêrêmya (Giê-rê-mi-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

1 Ðức Chúa phán với tôi: "Cho dù Mô-sê và Sa-mu-en có đứng trước nhan Ta, Ta cũng chẳng còn để lòng thương dân này nữa. Hãy xua chúng cho khuất nhan Ta; chúng cứ đi đi! 2 Chúng có hỏi ngươi: Chúng tôi sẽ đi đâu? Ngươi sẽ nói với chúng: Ðức Chúa phán thế này:

Kẻ nào phải chết thì chết, kẻ nào bị gươm đâm thì bị gươm đâm,

kẻ nào phải đói lả thì đói lả, kẻ nào phải đi đày thì đi đày.

3 Ta sẽ giáng bốn thứ tai hoạ xuống trên chúng - sấm ngôn của Ðức Chúa -: gươm để tàn sát, chó để phanh thây, chim trên trời và thú vật dưới đất để tiêu diệt chúng. 4 Ta sẽ khiến chúng nên mối kinh hoàng cho mọi vương quốc trên cõi đất, vì những điều Mơ-na-se, con Khít-ki-gia, vua Giu-đa, đã làm ở Giê-ru-sa-lem.

 

Tai hoạ chiến tranh

5 Ai còn thương xót ngươi, hỡi Giê-ru-sa-lem?

Ai còn thương cảm cho ngươi?

Ai còn quay gót lại để vấn an ngươi?

6 Chính ngươi đã chối bỏ

quay lưng lại với Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa -

nên Ta dang tay đánh phạt, nhằm huỷ diệt ngươi.

Thương xót nhiều rồi, nay Ta đã chán!

7 Khắp xứ sở, nơi các cổng thành, Ta đã lấy sàng mà sàng chúng.

Ta đã cướp đi con cái của dân Ta, và làm cho chúng bị tiêu diệt,

vì chúng theo đường nẻo gian tà, không chịu quay trở lại.

8 Người goá bụa, Ta đã tăng thêm số nhiều hơn cát đại dương.

Ngay giữa trưa, Ta để cho quân giặc

xông vào các bà mẹ của những chiến binh trẻ.

Thình lình Ta đã giáng xuống trên chúng

rối loạn và kinh hoàng.

9 Người mẹ từng sinh năm đẻ bảy nay ủ rũ, rồi trút hơi thở lìa đời.

Giữa ban ngày mà mặt trời của bà đã lặn, bà thẹn thùng xấu hổ.

Còn sống sót đứa con nào, Ta để cho lưỡi gươm sát hại

trước mặt quân thù của chúng, - sấm ngôn của Ðức Chúa.

 

Xác định lại ơn gọi

10 Con vô phúc quá, mẹ ơi, mẹ sinh con ra làm gì,

để cho người ta chống đối, cho cả nước gây gổ với con?

Con chẳng cho ai vay, cũng không mượn của người,

thế mà vẫn cứ bị nguyền rủa.

11 Quả vậy, lạy Ðức Chúa,

con đã chẳng đem thiện chí phục vụ Ngài hay sao?

Nào con đã chẳng cầu khẩn với Ngài cho thù địch

khi nó gặp hoạn nạn, lúc nó phải gian truân?

12 Sắt phương Bắc và đồng, có ai bẻ nổi?

13 Tài sản và các kho tàng của ngươi,

Ta sẽ để cho bị cướp phá mà không đền bù

vì mọi tội ngươi đã phạm trên toàn xứ sở.

14 Ta sẽ bắt ngươi làm tôi kẻ thù trong xứ sở mà ngươi không biết,

vì cơn giận của Ta đã bừng lên như lửa,

sẵn sàng thiêu rụi các ngươi.

15 Lạy Ðức Chúa, chính Ngài biết rõ!

Xin nhớ đến con và thăm viếng con cùng,

xin báo oán những kẻ bách hại con.

Xin đừng nén cơn giận kẻo con bị chúng bắt đem đi.

Ngài biết đó: con phải chuốc lấy nhục vào thân, âu cũng vì Ngài.

16 Gặp được lời Chúa, con đã nuốt vào,

lời Ngài làm cho con hoan hỷ,

làm vui thoả lòng con, vì con được mang danh Ngài,

lạy Ðức Chúa, Thiên Chúa các đạo binh.

17 Con không ngồi chung vui với phường giễu cợt,

tay Ngài đè nặng khiến con phải ngồi riêng một mình.

Quả thật, Ngài đã làm cho con đầy bực tức.

18 Tại sao con cứ phải đau khổ hoài,

mang vết trọng thương hết đường cứu chữa?

Phải chăng đối với con, Ngài chỉ là ngọn suối trong ảo mộng,

là dòng nước mơ hồ?

19 Vì thế, Ðức Chúa phán như sau:

"Nếu Ta đưa ngươi về mà ngươi chịu trở về,

thì ngươi sẽ được đứng trước nhan Ta.

Nếu ngươi nói điều cao quý thay vì điều hèn hạ,

thì ngươi sẽ nên như miệng Ta.

Chúng sẽ trở lại với ngươi,

chứ không phải ngươi trở lại với chúng.

20 Ta sẽ làm cho ngươi nên thành đồng kiên cố đối với dân này.

Chúng có chống lại ngươi cũng chẳng làm chi được,

vì Ta ở với ngươi để cứu sống và giải thoát ngươi,

- sấm ngôn của Ðức Chúa.

21 Ta sẽ giải thoát ngươi khỏi tay kẻ dữ,

sẽ cứu chuộc ngươi khỏi bàn tay hung tàn.