Chương 9 => Sách Tiên Tri Yêrêmya (Giê-rê-mi-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Ðời sống luân lý ở Giu-đa suy sụp
1 Ai sẽ cho tôi một trạm dừng chân trong sa mạc hoang vắng,
để tôi rời bỏ dân tôi, và đi xa khỏi họ;
vì tất cả họ là quân ngoại tình, một lũ người phản bội.
2 Chúng uốn lưỡi như thể giương cung;
sự giả dối chứ không phải sự thật đã khống chế xứ này.
Vì chúng đi từ gian ác này đến gian ác nọ;
còn Ta, chúng không thèm biết đến, - sấm ngôn của Ðức Chúa.
3 Ai nấy hãy đề phòng bạn hữu, đừng tin tưởng bất cứ anh em nào.
Vì anh em nào cũng chỉ biết lật lọng,
bạn hữu nào cũng rắc gieo vu khống.
4 Người nào cũng lừa dối bạn mình, chẳng ai nói sự thật.
Chúng luyện lưỡi nói lời dối gian,
chúng mê mệt làm điều lắt léo.
5 Nhà của ngươi nằm ở giữa điêu ngoa lừa đảo,
vì lừa đảo, chúng không thèm nhận biết Ta
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
6 Bởi vậy, Ðức Chúa các đạo binh phán như sau:
Này Ta sẽ tôi luyện và thử thách chúng,
trước cô gái dân Ta, Ta làm gì được nữa?
7 Lưỡi chúng là mũi tên giết người,
miệng nói ra toàn điêu ngoa lừa đảo;
bên ngoài thì chúc bạn bè bình an,
nhưng bên trong lại đặt dò giăng bẫy.
8 Những chuyện như thế, há Ta chẳng trừng phạt sao,
- sấm ngôn của Ðức Chúa?
Với một dân như vậy, lẽ nào Ta lại không trả thù?
Buồn thay cho Xi-on!
9 Thương núi đồi, tôi nức nở khóc than,
tiếc đồng cỏ sa mạc, tôi ngậm ngùi ai oán,
vì chúng bị thiêu huỷ, không bóng người qua lại,
chẳng còn nghe thấy tiếng súc vật ngoài đồng.
Từ chim trời cho đến thú vật, tất cả đều trốn chạy, bỏ đi.
10 Ta sẽ biến Giê-ru-sa-lem thành đống hoang tàn,
thành sào huyệt cho loài lang sói,
làm cho thành thị Giu-đa ra quạnh hiu, không một ai cư trú.
11 Ai là người khôn ngoan hiểu được điều này?
Miệng Ðức Chúa phán với ai để nó tiết lộ?
Vì đâu xứ sở tiêu ma,
bị thiêu huỷ, nên như sa mạc, không người lai vãng?
12 Ðức Chúa phán: vì chúng đã bỏ Lề Luật của Ta, Lề Luật Ta đã đặt ra trước mặt chúng; chúng không nghe tiếng Ta, cũng chẳng bước theo Lề Luật đó; 13 nhưng đã đi theo tính lì lợm ngoan cố của lòng mình, và các thần Ba-an mà cha ông chúng đã dạy cho chúng biết. 14 Bởi thế Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en phán như sau: "Này đây Ta sẽ bắt dân này phải ngậm đắng nuốt cay và phải uống nước độc. 15 Ta sẽ phân tán chúng giữa chư dân mà chúng cũng như cha ông chúng không quen biết; Ta lại còn cho gươm đuổi theo cho đến khi Ta tận diệt chúng.
16 Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: Hãy suy nghĩ cho kỹ
và gọi tới đây các phụ nữ chuyên khóc mướn!
Hãy sai người đi tìm các phụ nữ thành thạo tới,
17 để họ mau cất giọng than khóc chúng tôi,
cho mắt chúng tôi trào ra lệ,
cho mi chúng tôi tuôn ra nước!
18 Vì nghe có tiếng than vãn từ Xi-on:
"Sao chúng tôi bị tàn phá, bị nhục nhằn quá đỗi,
phải bỏ xứ ra đi: cửa nhà chúng tôi bị triệt hạ?"
19 Các bà ơi, hãy nghe lời Ðức Chúa, mở tai ra đón nhận lời Người;
hãy dạy các con gái mình bài ca than vãn,
và dạy lẫn nhau khúc ai ca này:
20 "Tử thần đã luồn qua cửa sổ,
xâm nhập các lâu đài của chúng tôi.
Nó đã chém chết lũ trẻ thơ ngoài phố,
và đám thanh niên trên các quảng trường.
21 Nói lên đi! Ðây là sấm ngôn của Ðức Chúa:
Tử thi đàn ông nằm sóng sượt như phân rải rác trên cánh đồng,
như gié lúa sau lưng thợ gặt, chẳng ai thèm thu lượm làm chi!"
Khôn ngoan thật
22 Ðức Chúa phán thế này:
"Kẻ khôn ngoan, đừng tự hào mình khôn ngoan;
kẻ hùng mạnh, đừng tự hào mình hùng mạnh;
kẻ giàu có, đừng tự hào mình giàu có.
23 Ai tự hào thì hãy tự hào về điều này, là hiểu biết Ta.
vì Ta là Ðức Chúa, Ðấng thực thi nhân nghĩa,
công bình và chính trực trên mặt đất.
Phải, Ta ưa thích những điều này. - Sấm ngôn của Ðức Chúa."
Cắt bì, một bảo đảm giả tạo
24 Này, sẽ đến những ngày - sấm ngôn của Ðức Chúa - Ta sẽ hạch tội mọi kẻ cắt bì mà kể như không: 25 Ai-cập, Giu-đa, Ê-đôm, con cái Am-mon, Mô-áp, tất cả những kẻ cạo tóc hai bên thái dương đang cư ngụ trong sa mạc. Quả thật, tất cả các dân đó đều là những dân không cắt bì, và toàn thể nhà Ít-ra-en cũng là dân không cắt bì trong lòng.