Chương 20 => Sách Yob (Gióp) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Thiên Chúa công chính không miễn trừ ai
1 Bấy giờ, ông Xô-pha người Na-a-mát lên tiếng nói:
2 Này đây những suy nghĩ của tôi thúc đẩy tôi trả lời,
tâm hồn tôi thật bồn chồn lo lắng.
3 Người ta vừa cho tôi một bài học, lại vừa nhục mạ tôi,
chính tâm trí tôi thúc đẩy tôi trả lời.
4 Chẳng lẽ anh không biết: thời nào cũng vậy thôi
kể từ khi con người được đặt trên trái đất:
5 niềm vui của ác nhân thật là ngắn ngủi,
đứa vô đạo có hân hoan sung sướng, chỉ trong chốc lát thôi?
6 Giả như nó vươn mình lên tới trời, và đầu có chạm đến tầng mây,
7 thì tựa bóng ma, nó sẽ tan biến đi mãi mãi,
ai đã nhìn thấy nó sẽ hỏi: "Nó đâu rồi! "
8 Tựa giấc mơ, nó bay đi mà không tìm lại được,
nó biến mất, khác nào một thị kiến ban đêm.
9 Mắt đã từng thấy nó, nay chẳng còn thấy nữa,
nó cũng không nhìn thấy nơi nó đã ở xưa.
10 Con cái nó phải đền cho những kẻ bần cùng,
phải tự tay trả lại của nó đã chiếm.
11 Xương cốt nó xưa đầy tràn nhựa sống,
nay phải nằm yên trên cát bụi.
12 Nếu trong miệng nó, gian ác đã nên như kẹo ngọt
cho nó ngậm dưới lưỡi,
13 và vì tiếc của, nó không dám bỏ đi,
nên đã giữ lại trong cổ họng,
14 thì sớm muộn gì trong bụng nó thức ăn sẽ biến chất
và trở thành nọc độc giết người.
15 Của cải nó đã ngốn, ắt nó phải mửa ra,
Thiên Chúa sẽ tống ra khỏi lòng nó.
16 Nó đã bú nọc độc, thì lưỡi rắn sẽ giết nó chết.
17 Dầu chảy thành suối, mật và sữa chua đầy thung lũng,
nó sẽ chẳng còn thấy bao giờ.
18 Kết quả bao công lao khó nhọc của nó,
nó phải hoàn trả lại mà không được hưởng dùng;
những gì nó có nhờ trao đổi,
nó cũng chẳng được một chút nào.
19 Vì nó đã hành hạ, đã bỏ rơi những người cùng khốn,
đã chiếm đoạt nhà cửa thay vì xây dựng,
20 vì khát vọng của nó chẳng bao giờ thoả mãn,
nên kho tàng của nó không cứu nó nổi đâu.
21 Chẳng ai thoát khỏi mà không bị nó cấu xé,
nên nó không thể thịnh đạt lâu dài.
22 Nó đang thật sung túc thì gặp phải khốn quẫn,
mọi khốn khổ bần cùng ập xuống trên nó.
23 Thiên Chúa sẵn sàng làm cho nó đầy bụng,
khi giáng xuống nó cơn thịnh nộ của Người,
và cho tên bắn xuống nó như mưa.
24 Nó có thoát được vũ khí bằng sắt,
thì sẽ bị nỏ bằng đồng nhắm bắn.
25 Một mũi tên cắm phập vào lưng,
mũi nhọn xuyên qua gan mà vẫn chói sáng,
nhưng cùng lúc, bao nỗi kinh hoàng đã đến tấn công.
26 Mọi tai hoạ khủng khiếp nhất
đe doạ những kho tàng nó thu tích được.
Một ngọn lửa không ai thắp lên sẽ đốt nó,
thiêu rụi hết những gì còn sót trong lều nó ở.
27 Trời phơi bày tội ác nó phạm, đất nổi lên chống nó.
28 Tài sản trong nhà nó tiêu tan và trôi đi hết cả
ngày Thiên Chúa nổi trận lôi đình.
29 Ðó là phần Thiên Chúa dành cho đứa ác nhân,
là số phận Thiên Chúa định cho nó.