Chương 19 => Tin Mừng Theo Thánh Yoan | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)
Philatô lưỡng lự
1 Bấy giờ Philatô truyền đem Ðức Yêsu đi và đánh đòn. 2 Lính tráng lấy gai tết một triều thiên mà đặt trên đầu Ngài, và khoác cho Ngài áo choàng cẩm điều, 3 rồi chúng tiến lại bên Ngài mà nói: "Kính chào Vua Do Thái!" và chúng tạt vả Ngài.
4 Philatô lại ra ngoài mà nói với họ: "Này, ta dẫn ông ấy ra cho các ngươi để các người biết là ta không tìm ra tội trạng nào nơi ông ấy". 5 Ðức Yêsu ra ngoài, đội triều thiên gai, mình khoác áo cẩm điều. Philatô nói với họ: "Này, người đó!" 6 Vừa thấy Ngài, các thượng tế cùng bộ hạ kêu lên rằng: "Ðóng đinh, đóng đinh thập giá!" Philatô nói với họ: "Thì các ngươi hãy đem ông ấy đi mà đóng đinh! Vì ta đây, ta không tìm ra tội trạng nào cả nơi ông ấy". 7 Người Do Thái đáp lại: "Chúng tôi có Luật, và chiếu theo Luật đó thì nó phải chết, vì nó đã cho mình là Con Thiên Chúa".
8 Khi nghe lời ấy, Philatô thêm kinh sợ hơn. 9 Và ông vào lại phủ đường mà nói với Ðức Yêsu: "Ông bởi đâu đến?" Nhưng Ðức Yêsu không ban lời đáp lại. 10 Philatô mới nói với Ngài: "Ông không nói với ta sao? Ông không biết rằng ta có quyền tha ông, mà cũng có quyền đóng đinh ông hay sao?" 11 Ðức Yêsu đáp lại: "Ông không có quyền gì trên tôi, nếu từ trên không ban xuống cho; bởi thế kẻ nộp tôi cho ông thì mắc tội nặng hơn".
Chúa Yêsu bị lên án
12 Do lời đó, Philatô cố tìm cách tha Ngài. Nhưng người Do Thái kêu lên rằng: "Nếu ông tha cho tên ấy là ông thất nghĩa với Hoàng đế! Ai xưng mình là Vua, tất muốn thoán nghịch cùng Hoàng đế!" 13 Philatô vừa nghe những lời ấy, thì cho điệu Ðức Yêsu ra ngoài, và đặt Ngài ngồi trên tòa ở nơi gọi là Nền Ðá, tiếng Hipri là Gabatha. 14 Hôm ấy là ngày dọn lễ Vượt qua. Lối giờ thứ sáu, Philatô nói với người Do Thái: "Này là Vua của các người!" 15 Họ mới kêu lên: "Lôi đi! Lôi đi! Ðóng đinh nó đi!" Philatô nói: "Ta lại đóng đinh Vua các người sao?" Các thượng tế đáp lại: "Chúng tôi không có Vua nào cả, ngoài đức Hoàng đế!" 16 Bấy giờ ông phó nộp Ngài cho họ đóng đinh.
Ðóng đinh
Vậy họ đem Ðức Yêsu đi. 17 Tự mình vác lấy khổ giá cho mình, Ngài ra đi đến nơi gọi là Gò Sọ, tiếng Hipri gọi là Golgotha. 18 Ở đó, họ đã đóng đinh Ngài, và cùng với Ngài, hai người khác nữa, mỗi người một bên, Ðức Yêsu ở giữa.
19 Philatô cho viết tấm biển và đặt trên khổ giá; đề rằng: Yêsu Nazaret, Vua Do Thái. 20 Tấm biển ấy, nhiều người Do Thái đã đọc, vì chỗ Ðức Yêsu bị đóng đinh ở sát bên thành; và lại viết bằng các tiếng: Hipri, Latinh và Hy lạp. 21 Vậy các thượng tế Do Thái thưa với Philatô: "Xin ngài đừng viết: Vua Do thái. Nhưng là: Tên này đã xưng mình: Ta là Vua Do Thái". 22 Philatô đáp lại: "Ðiều ta đã viết, là đã viết!"
Lính canh chia nhau áo Chúa Yêsu
23 Khi lính tráng đã đóng đinh Ðức Yêsu rồi, thì họ lấy áo xống Ngài mà chia làm bốn phần, mỗi người một phần; (họ lấy) cả chiếc áo chùng nữa; nhưng áo chùng ấy lại không có đường khâu, từ trên xuống dưới dệt liền một tấm. 24 Họ mới bảo nhau: "Ta đừng xé ra, nhưng hãy bắt thăm, xem ai được", ngõ hầu Kinh thánh được nên trọn:
Chúng chia nhau áo xống tôi,
và áo chùng của tôi, chúng đã bỏ thăm.
Lính tráng đã thi hành các điều ấy.
Chúa Yêsu và Mẹ Ngài
25 Ðứng bên khổ giá Ðức Yêsu, có Mẹ Ngài, và người chị em của Mẹ Ngài, Maria (vợ) của Klôpa, và Maria người Magđala. 26 Vậy Ðức Yêsu thấy Mẹ Ngài, và môn đồ Ngài yêu mến đứng bên cạnh, thì Ngài nói với Mẹ: "Hỡi bà, này là con bà!" 27 Ðoạn lại nói với môn đồ: "Này là Mẹ con!" Và từ giờ đó, môn đồ đã lĩnh lấy bà về nhà mình.
Chúa Yêsu tắt thở
28 Sau đó Ðức Yêsu biết rằng mọi sự đã hoàn tất, để Kinh thánh được nên trọn, thì Ngài nói: "Ta khát". 29 Ðặt sẵn đó có một bình đầy dấm, thì người ta lấy bọt biển thấm đầy dấm cài vào nhánh bài hương mà chìa lên miệng Ngài. 30 Khi đã nếm dấm rồi, Ðức Yêsu nói: "Ðã hoàn tất ". Ðoạn gục đầu xuống, Ngài phó thác Thần khí.
Lưỡi đòng
31 Vì là ngày Dọn lễ, kẻo xác chết còn lại trên khổ giá ngày Hưu lễ - vả lại ngày Hưu lễ này là một đại lễ - nên người Do Thái xin Philatô cho đập bể ống chân các người bị xử mà cất xác đi. 32 Vậy lính đến đập bể ống chân người thứ nhứt và cả người kia cùng chịu đóng đinh làm một với Ngài. 33 Ðến bên Ðức Yêsu, họ thấy Ngài đã chết, thì không đập bể ông chân Ngài, 34 nhưng một người lính lấy đòng đâm cạnh sườn Ngài, và lập tức có máu và nước chảy ra. 35 Người trông thấy đã làm chứng - và chứng của người là chứng xác thực, và người biết là đã nói thật - ngõ hầu cả anh em nữa cũng tin. 36 Các điều ấy đã xảy ra là để Kinh thánh được nên trọn:
Không một xương nào của người sẽ bị giập.
37 Lại còn lời Kinh thánh khác nói:
Chúng sẽ trông lên người chúng đã đâm.
Táng xác Chúa Yêsu
38 Sau đó, Yuse quê tại Arimathia, một môn đồ của Ðức Yêsu, nhưng giữ kín vì sợ người Do Thái, ông đến xin Philatô để được cất xác Ðức Yêsu. Philatô ban phép. Vậy ông đã đến cất xác Ngài. 39 Cả Nicôđêmô cũng có đến, ông là người trước kia đã đến gặp Ngài ban đêm. Ông đem theo chừng một trăm cân mộc dược, trộn với trầm hương. 40 Họ lấy xác Ðức Yêsu, rồi dùng dải vải mà quấn lại với hương liệu, theo thói liệm táng của người Do Thái. 41 nơi Ngài bị đóng đinh, có một thửa vườn, và trong vườn có một ngôi mộ mới, chưa có người nào chôn vào. 42 Vậy vì là ngày Dọn lễ của người Do Thái, vả lại ngôi mộ ở kề bên, nên các ông đã đặt Ðức Yêsu vào đó.