Chương 19 => Sách Khải Huyền | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Khải hoàn ca trên thiên quốc
(1) Sau đó, tôi nghe như có tiếng hô lớn của đoàn người đông đảo ở trên trời vang lên:
"Halêluia!
Thiên Chúa ta thờ là Ðấng cứu độ,
Ðấng vinh hiển uy quyền!
(2) Những lời Người phán quyết
đều chân thật công minh!
Vì Người đã xét xử Con Ðiếm khét tiếng
từng dùng chuyện gian dâm
mà làm cho mặt đất ra hư hỏng,
và Người đã bắt nó
phải đền nợ máu các tôi tớ của Người
mà chính tay nó đã giết".
(3) Lần thứ hai họ lại hô: "Halêluia! Khói lửa thiêu nó cứ bốc lên đời đời kiếp kiếp!" (4) Bấy giờ, hai mươi bốn vị Kỳ Mục và bốn Con Vật phủ phục xuống thờ lạy Thiên Chúa, Ðấng ngự trên ngai, mà tung hô: "Amen! Halêluia!"
(5) Rồi từ ngai có tiếng phát ra:
"Nào ca ngợi Thiên Chúa chúng ta,
hỡi tất cả tôi trung của Chúa,
hỡi những ai lớn nhỏ
hằng kính sợ người!"
(6) Tôi lại nghe như có tiếng hô của đoàn người đông đảo, nghe như tiếng nước lũ, như tiếng sấm vang dữ dội:
"Halêluia!
Ðức Chúa là Thiên Chúa Toàn Năng
đã lên ngôi hiển trị.
(7) Nào ta hãy vui mừng hoan hỷ
dâng Chúa lời tôn vinh,
(8) vì nay đã tới ngày
cử hành hôn lễ Con Chiên,
và Hiền Thê của Người đã trang điểm sẵn sàng,
nàng đã được mặc áo vải gai
sáng chói và tinh tuyền".
Vải gai đây chỉ những việc lành của các thánh. (9) Thiên thần bảo tôi: "Hãy viết: Hạnh phúc thay kẻ được mời đến dự tiệc cưới của Con Chiên!" Người lại bảo tôi: "Ðó là những lời chân thật của chính Thiên Chúa". (10) Tôi phủ phục xuống dưới chân người mà thờ lạy, nhưng người nói: "Ðừng, đừng! Tôi cũng là một tôi tớ như ông và như các anh em của ông, những người giữ lời chứng của Ðức Giêsu, là thần khí linh hứng cho ngôn sứ.
3. Các Dân Ngoại Bị Tiêu Diệt
Cuộc chiến cánh chung thứ nhất
(11) Bấy giờ tôi thấy trời rộng mở: kìa một con ngựa trắng, và người cỡi ngựa mang tên là "Trung thành và Chân thật", Người theo công lý mà xét xử và giao chiến. (12) Mắt Người như ngọn lửa hồng, đầu Người đội nhiều vương miện, Người mang một danh hiệu viết trên mình, mà ngoài Người ra chẳng ai viết được. (13) Người khoác một áo choàng đẩm máu, và danh hiệu của Người là: "Lời của thiên Chúa" (14) Các đạo quân thiên quốc đi theo Người, họ cỡi ngựa trắng, mặc áo vải gai mịn trắng tinh. (15) Từ miệng Người phóng ra một thanh gươm sắc bén để chém muôn nước. Chính Người sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt chúng. Người đạp trong bồn đạp nho chứa thứ rượu là cơn lôi đình thịnh nộ của Thiên Chúa Toàn Năng. (16) Người mang một danh hiệu viết trên áo choàng và trên vế: "Vua các vua, Chúa các chúa".
(17) Rồi tôi thấy một thiên thần đứng trên mặt trời; người lớn tiếng bảo mọi loài chim đang bay trên đỉnh vòm trời: "Ðến đây, tề tựu cả về mà dự đại tiệc của Thiên Chúa, (18) để ăn thịt vua chúa, thịt dũng tướng hùng binh, thịt chiến mã và kỵ binh, thịt mọi người, tự do cũng như nô lệ, trẻ nhỏ cũng như người lớn!"
(19) Tôi lại thấy Con Thú và vua chúa trên mặt đất, cùng ví các đạo quân của chúng tụ tập lại để giao chiến với Ðấng cỡi ngựa và đạo quân của Người. (20) Con Thú bị bắt, cùng với tên ngôn sứ giả từng dùng các dấu lạ hắn làm trước mặt nó, mà mê hoặc những kẻ nhận dấu thích của nó và những kẻ thờ lạy tượng của nó. Cả hai bị quăng sống vào hố lửa có diêm sinh đang cháy ngùn ngụt. (21) Những người còn lại bị thanh gươm phóng ra từ miệng Ðấng cỡi ngựa giết chết, và mọi loài chim được ăn no thịt của chúng.